Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1138 - Chương 1138. Rừng Cây Biết Ăn Thịt Người

Chương 1138. Rừng cây biết ăn thịt người Chương 1138. Rừng cây biết ăn thịt người

Lời Tả Giang nói khiến cho các quân sư khác cũng bất an theo.

“Có lẽ nào nơi này thật sự có ma quỷ gì đó hay không, thần cảm thấy cạm bẫy trong ấy không giống thứ mà Vũ Văn Loan Phi có thể làm ra được.”

Mọi người nhắc lại vấn đề ai là người chế tạo cạm bẫy.

Phía trước, mọi người không suy nghĩ sâu xa lắm, hơn nữa lúc ấy ý chí chiến đấu của mọi người sục sôi, cảm tưởng như có thể gặp thần giết thần gặp quỷ giết quỷ, cho dù bị cạm bẫy bức lui, cũng chỉ ngỡ rằng bản thân đã quá chủ quan.

Kinh này một dịch bọn họ quân tâm hoàn toàn bị dao động, rốt cuộc này trận pháp thật sự là quá quỷ dị, hoàn toàn vượt qua bọn họ nhận tri.

“Có lẽ nào ngay cả Vũ Văn Loan Phi cũng đã bỏ mạng trong trận pháp quái dị này hay không?”

“Nếu đã như thế, chúng ta có cần phải đánh vào bên trong nữa không?”

Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Vũ Văn Phong, dù sao cũng chỉ có hắn mới có quyền quyết định.

Vũ Văn Phong đăm chiêu một lúc rồi phán: “Gọi thủ vệ của Vũ Văn Tuyển lên đây cho ta.”

“Tuân mệnh.”

Chẳng bao lâu sau, thủ vệ dưới trướng Vũ Văn Tuyển được đưa tới, hắn không biết đã xảy ra chuyện gì. Thấy mọi người trong quân trước đều đang căng thẳng, hắn thức thời quỳ xuống hành lễ với Vũ Văn Phong.

“Ti chức bái kiến thế tử.”

“Ngươi kể lại hết đầu đuôi mọi chuyện cho chúng ta nghe.” Vũ Văn Phong nhìn hắn mà hỏi.

Thủ vệ lễ phép chắp tay, thành thật khai báo với hắn.

“Ngươi tận mắt nhìn thấy thấy bọn họ tiến vào trong rừng sao?”

“Đúng thế ạ.”

“Sau đó có xảy ra chuyện khác thường gì không?”

Thủ vệ kia lắc đầu.

“Không có một âm thanh kỳ lạ nào, hay chuyện kỳ lạ nào hết sao?”

Thủ vệ kia nghĩ thật kỹ rồi đáp: “Hình như bọn họ mới tiến vào được ít lâu, rừng cây truyền ra tiếng sàn sạt quái dị, như tiếng câu đại thụ mọc chân, đứng dậy đi lại vậy. Nhưng lúc ấy chúng thần đều không để ý kỹ, chỉ nghĩ rằng đó là tiếng gió bình thường mà thôi.”

“Các ngươi không phái người vào trong đó tra xét hay sao?” Tả Giang nhướng mày.

“Bẩm tiên phong đại nhân, lúc ấy người của chúng ta bị phản quân giết gần hết, chúng thần còn phải cứu chữa cho người bệnh, nào có hơi đâu đuổi giết một đám giặc cùng đường?”

Lời nói của hắn vô cùng thành khẩn, mọi người cũng chẳng thể bới móc gì.

Nếu ở trong trường hợp ấy, bọn họ cũng sẽ không đuổi giết.

Suy đi tính lại, lời nói của tên thủ vệ này có giá trị rất lớn đối với bọn họ, trong cánh rừng quả nhiên đã xảy ra biến động, nhưng cũng không chắc sự biến động ấy có gây ảnh hưởng gì tới vây cánh của Vũ Văn Loan Phi hay không.

“Về sau bọn họ có còn xuất hiện nữa không?”

Tên thủ vệ lắc đầu: “Hơn một tháng nay, chúng thần vẫn luôn canh gác ở bên ngoài, nhưng không thấy ai ra khỏi bìa rừng, chúng thần tin rằng đám người đó chắc chắn vẫn còn ở bên trong.”

“Được rồi, nếu như vẫn còn ở bên trong, chắc là đã bị yêu quái trong đó ăn hết rồi.” Một quân sư không kìm lòng được mà lẩm bẩm, người này cũng thật là, sao khi trước không báo trong rừng cây có biến động như vậy. Ấy thế mà bọn họ còn nghĩ đám phản quân chỉ trốn vào trong cánh rừng mà thôi, đây đâu phải là rừng rậm bình thường cơ chứ?

Thủ vệ dưới trướng Vũ Văn Tuyển khá bất ngờ, cũng không biết vừa rồi bọn họ đã bàn bạc chuyện gì bên trong quân trướng. Tại sao bọn họ vừa gọi hắn đến lại hỏi mấy câu kỳ lạ như vậy chứ?

Chẳng lẽ bị trần pháp trong cánh rừng dọa sợ thật rồi?

“Các ngươi trấn thủ ở đây, có thấy xảy ra chuyện gì khác thường hay không?”

Tên thủ vệ vẫn còn đang bán tín bán nghi, Vũ Văn Phong lại tiếp tục đặt câu hỏi.

Thị vệ trưởng vô chớp mắt, lắc đầu: “Không có chuyện khác thường gì ạ.”

“Không có sao?” Sắc mặt Vũ Văn Phong vô cùng khó coi, có vẻ như chẳng tin lời hắn nói là bao.

Thị vệ trưởng thành thật gật đầu: “Đúng là không có ạ. Ít nhất thì ở Tam Xá Khẩu này, mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường.”

Vũ Văn Phong nhìn vẻ mặt thành thật của tên thủ vệ, có vẻ không giống đang vờ vịt. Hắn bỗng vỡ lẽ, rằng có thể chuyện quái dị chỉ diễn ra trong rừng cây, còn phía bên ngoài cánh rừng, mọi thứ đều bình thường.

Vũ Văn Phong không nói thêm gì nữa, hắn xua tay bảo tên thủ vệ dưới trướng Vũ Văn Tuyển lui xuống.

Bình Luận (0)
Comment