Vũ Văn phong ngạc nhiên, hắn sao có thể hiểu! Quỷ tướng gì đó, ngũ liên hoàn trận gì đó tất cả đều là tới nơi này mới nghe thấy lần đầu.
"Âm binh Quỷ tướng là một trong số những quân đội thượng cổ lợi hại nhất, có thể sánh vai cùng với thiên binh thiên tướng trên trời. Ngàn năm trước Kim Diễm Quốc thậm chí bá chủ Chung Sơn có thể thịnh thế như vậy, chỉ bởi vì nắm giữ được thuật tu luyện Quỷ tướng, lúc đệ ở Đông Địa đếm qua phản quân trong lúc vô tình đã thu hoạch được quyển bí thuật này."
"Tuyển đệ trước đó vì sao không nói?" Vũ Văn Phong híp mắt, đáy mắt có cảnh giác và ngờ vực vô căn cứ.
Vũ Văn Tuyển cười: "Mặc dù là thuật Quỷ tướng rốt cuộc cũng không có cách nào chứng thực, thứ không cách nào xác định được sao lại hiến được cho hoàng thúc? Nếu không phải nhìn thấy ngũ liên hoàn trận hiện thế, đệ cũng sẽ không tin."
"Cho dù âm binh Quỷ tướng lợi hại, nhưng sao đệ có thể kết luận Quỷ tướng có thể khai phá Liên Hoàn Trận?" Vũ Văn Phong nhìn thoáng qua tờ giấy chỉ có mấy chữ này, không thể chờ đợi muốn nhìn thấy vật thật.
“Âm binh Quỷ tướng có thể phá tất cả trận pháp, có thể giết toàn bộ kẻ địch, có thể bình thiên hạ ma quỷ."
"Tranh cuốn ở đâu?"
"Huynh trưởng thật sự muốn luyện?"
"Nếu có thể giúp ta phá trận, chớ nói âm binh Quỷ tướng, cho dù bảo ta đánh cược với tính mạng cũng không có vấn đề."
Vũ Văn Phong cương quyết, lòng phá trận vô cùng mãnh liệt.
Vũ Văn Tuyển gật đầu: "Nếu đã như vậy, huynh trưởng cho ta ba ngày, ta sẽ khiến cho huynh trưởng và các tướng sĩ hài lòng."
“Đệ nói thật à?"
"Ta lừa gạt huynh trưởng một chút điểm tốt cũng không có, huynh trưởng tin ta chờ đợi là được. Còn Lâm thị vệ, hắn phải hỗ trợ ta đi chuẩn bị đồ, nên sẽ không đi vào rừng dò xét."
Vũ Văn Tuyển nói xong dẫn người của mình đi.
Vũ Văn Phong nhìn bóng lưng của hắn gương mặt trầm tư, Quân Sư bên cạnh hắn có chút lo lắng không yên: "Điện hạ ngài thật sự tin tưởng thái tử?"
Vũ Văn Phong im lặng thật lâu mới trả lời: "Hắn không cần thiết phải lừa ta. Còn nữa vì một người thị vệ mà lừa ta thì cái được không đủ để bù cái mất, hắn còn lâu mới ngu xuẩn như thế."
Người của hoàng gia lạnh lùng từ trong máu tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, hắn còn lâu mới tin Vũ Văn Tuyển là người thương cảm cấp dưới.
Về phần âm binh quỷ tướng này, nếu là thật thì không thể tốt hơn, chờ hắn đưa đồ vật tới tay trở thành Kim Diễm vương thậm chí bá chủ Chung Sơn kế tiếp thì có làm sao.
Cho dù không lấy được, Vũ Văn Tuyển cũng sẽ thất tín với hắn, từ đó bị quản chế.
Vô luận là phương hướng nào đều là hắn thu lợi, cớ sao lại không làm.
...
Sau ba ngày, phía trước sương độc ở Tam Xá Khẩu xuất hiện một cái hố cực lớn, bên trong cái hố là một mảng chất lỏng màu nâu đỏ không nhìn rõ là thứ gì.
Vũ Văn Phong nhìn thấy những cái hố này trong lúc nhất thời có chút chần chừ.
“Đây. . . Đây là cái gì?"
"Nước Vong xuyên kết nối Âm Dương." Vũ Văn Tuyển vẫn như cũ trả lời nhẹ nhàng.
"Cái gì?" Vũ Văn Phong dưới hông mặt đến: "Ngươi đang nói đùa với ta sao?"
Quỷ tướng còn chưa tính, bây giờ ngay cả nước Vong xuyên cũng tới rồi, hắn dứt khoát cũng gọi cả đầu trâu mặt ngựa tới cũng được.
Vũ Văn Tuyển mỉm cười: "Huynh trưởng, nếu như là thuật luyện chế Quỷ tướng, dĩ nhiên sẽ dùng đến đồ ở Minh giới chuyện này có cái gì kỳ quái đâu? Nhưng huynh yên tâm mặc dù tên của nó là nước Vong xuyên, nhưng cũng chỉ là nước của một số loại cây cỏ có thể kích phát tiềm năng mà thôi. Hơn nữa đây là tên mà cổ nhân đặt cho nó, Tuyển đệ cũng chỉ gọi theo."
"Bây giờ ngài chỉ cần nhảy xuống, trải qua sự rèn luyện của nước thảo dược, sau bảy ngày ngài đương nhiên có thể vô địch."
"Ngươi nói là sự thật?"
"Cổ thư quả thực ghi chép như thế." Vũ Văn Tuyển nói xong đưa tranh cuộn cho Vũ Văn Phong.
Vũ Văn Phong đoạt lấy đọc kỹ, quả nhiên thấy phương pháp luyện chế Quỷ tướng, phía trên chẳng những có phương pháp chế tạo nước Vong Xuyên, còn có phương pháp làm thế nào để tôi luyện người sống.