Mà những thi thể bị vứt bỏ kia trong giây lát cũng có dị động.
Bọn họ giãy dụa đứng lên từ trong vũng máu, nhưng hai mắt đã mất đi thần thái, bọn họ cũng như những xác sống quái dị đó, thân thể dần dần trở nên tái nhợt, lông trắng trên mặt cũng càng ngày càng dài.
Hơn một vạn người bao gồm cả Vũ Văn Kỵ cũng đều nhắm mắt theo sát đội ngũ lớn đằng trước tiến gần vào rừng cây từng chút xíu.
...
Lúc này ở trong rừng mọi người cơ bản đã hoàn thành đợt gặt nhanh cuối cùng trước mùa đông.
Chuồng gia súc đã cung cấp sưởi ấm, lửa than cũng chuẩn bị xong.
Ở vùng rừng tùng này không thiếu nhất chính là gỗ, dùng gỗ nướng than củi gần như là Lão Khâu thúc thậm chí nhóm làm ruộng giỏi cũng biết.
Đoàn người đồng tâm hiệp lực đốt hết đám gỗ thịt muối còn lại của Lão Khâu thúc thành than củi, bây giờ bọn họ thậm chí có một kho hàng lớn là chuyên dùng để xếp than củi.
Có những vật tư này, mọi người thậm chí có chút chờ mong mùa đông đến.
Đương nhiên, gần đây còn xảy ra một chuyện thú vị.
Trước đó Bạch Quân Quân đã lấy được rất nhiều gà vịt ngan ngỗng trâu chó từ bên chỗ đám thổ phỉ, mấy tháng này gà vịt ngan ngỗng đẻ không ít trứng.
Bởi vì nơi này vật tư phong phú, tất cả mọi người không hề lo đến việc ăn trứng nên cũng chỉ tùy ý đặt những quả trứng này vào trong ổ.
Ai ngờ những quả trứng này để đó lại ấp ra được đàn gà con vịt con ngan con.
Mọi người vào lúc tu sửa cung cấp sưởi ấm mới phát hiện ra trong mấy cái ổ líu ra líu ríu đã có thêm rất nhiều gà vịt ngan.
Đây đều là tài phú đó!
Mọi người hoàn toàn không nghĩ đến nơi này vậy mà lại có nhiều đồ tốt như vậy, kích động cực kỳ.
Đám trẻ con mỗi ngày đều tranh nhau đến chuồng gia súc chơi với đám gà vịt con.
Ngay lúc động phủ Thần Tiên bận rộn một mảnh bội thu phồn hoa, cây bắt muỗi mất tích rất lâu không biết chạy ra từ xó xỉnh nào.
Nó vượt qua thiên sơn vạn thủy, từng chút vọt tới bên cạnh Bạch Quân Quân, lá cây như móng vuốt lay giày của Bạch Quân Quân, soạt soạt soạt lắc lắc bờ eo của nó nhanh chóng leo lên bả vai của Bạch Quân Quân, sau đó mười cái đài hoa đồng thời bla blo nói gì đó bên tai Bạch Quân Quân.
Mọi người ở đây đã sớm quen cây bắt muỗi không giống bình thường, thậm chí đối với cái thứ hiểu tính người này đã mất cảm giác.
Đoàn người cũng không coi nó như thực vật, toàn bộ đều coi nó như một con chó gâu để giải quyết.
Có người còn bắt một số muỗi chuẩn bị bất cứ tình huống nào, nhìn thấy cây bắt muỗi đi ngang qua sẽ ném cho nó một cái.
Tên này cũng không sợ người lạ tất cả đều vui vẻ ăn.
Nhưng cơ hội có thể gặp được nó vẫn rất ít, dù sao rừng cây lớn như vậy, nó vừa mọc chân, đã chạy còn hoang dã hơn so với Dã Nhân.
Hiếm khi thấy được giữa ban ngày mà lại nhìn thấy nó, hơn nữa nó lại cực kỳ giống như đứa trẻ sau khi bị bắt nạt về nhà tìm người lớn.
Mọi người nhịn không được hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào bên này, cũng muốn biết rốt cuộc là ai bắt nạt cây bắt muỗi, bọn họ đi làm chỗ dựa cho nó.
Lúc này người duy nhất tâm ý tương thông với cây bắt muỗi là Bạch Quân Quân nghe cây bắt muỗi bô bô nói một lúc, gật đầu nói: "Ta biết rồi, làm tốt lắm."
"? ? ?" Mọi người, cho nên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bạch Quân Quân bình tĩnh nhìn mọi người nói: "Có đám tiểu tặc không có mắt đi vào, toàn bộ người tập kết, tất cả người già và phụ nữ đến phủ Thần Tiên để lánh nạn, nam nhân đi theo chúng ta."
"! ! !" Mọi người xôn xao.
Nhưng kinh ngạc xong, mọi người lập tức đi tìm vũ khí của mình.
Trong khoảng thời gian này, Sơn Hải tiên sinh đã làm cho mọi người rất nhiều đại đao, nhưng tất cả những thứ này đều đang vứt ở góc xó, không nghĩ tới hôm nay có cơ hội sử dụng nó.