Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1151 - Chương 1151. Kẻ Xâm Lược Quỷ Dị

Chương 1151. Kẻ xâm lược quỷ dị Chương 1151. Kẻ xâm lược quỷ dị

Bạch Quân Quân ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người kích động ứng chiến, còn những người được coi là người già, trẻ em và nữ nhân cũng không hề có ý muốn lánh nạn mà đều nhanh chóng nhặt vũ khí lên, muốn cùng đi với mọi người.

Bạch Quân Quân nhìn thấy thế trận này thì không khỏi đen mặt: “Mọi người đừng náo loạn nữa, nếu không nghe lời, ta sẽ không dẫn ai theo cả đâu.”

“!” Mọi người nghe thấy như vậy thì đều không bằng lòng.

Hai người cứ thích bí bí mật mật là Bạch Quân Quân và Lý Văn Li này thật đúng là nói được làm được, lo rằng bọn họ sẽ thật sự không dẫn mình theo nên mọi người đều đóng gói người già, trẻ em và nữ nhân nhà mình đưa đến phủ đệ thần tiên.

Lâm nương tử và Văn Nhân Phinh Đình biết rằng lúc này không thể gây thêm phiền phức, thậm chí cả mấy người già như Sơn Hải tiên sinh cũng đều bình tĩnh ở lại phủ đệ thần tiên. Vũ Văn Loan Phi là người trẻ tuổi, vốn nên học theo bọn họ, cầm đại đao đi ra ngoài chém chém chém, nhưng mà đã có người được trời chọn ra ngoài rồi, hắn vẫn nên ở lại tại chỗ làm đội trưởng hậu cần thôi.

Tiểu Sơn và Bạch Linh Vũ bị ép buộc ở lại cũng hơi mất hứng, nhất là Bạch Linh Vũ, hắn là người biết dị năng đấy, có thể khống chế nước mà.

Nhưng mà bây giờ chỉ có thể làm một đứa trẻ bình thường ở lại chỗ này, quả thật chính là vô cùng không phục.

Mà quan trọng nhất là lần này trưởng tỷ lại phá lệ dẫn theo Táp Táp tỷ nhưng lại không dẫn theo hắn.

Bạch Linh Vũ buồn bực, cùng ngồi với Tiểu Sơn ở một góc hờn dỗi, làm cho mọi người cười ha hả.

“Không sao, không sao, các đệ có thể lên sân khấu vào lần sau mà.” Vũ Văn Loan Phi an ủi hai đứa trẻ.

“Lần sau cũng không biết là ngày tháng năm nào.” Hai đứa trẻ vô cùng sầu não, bọn họ cũng là người từng gặp các kiểu chiến dịch to nhỏ lớn bé rồi, vì sao lại muốn gạt bỏ trẻ em ra?

Vũ Văn Loan Phi sắp cười đến chết ở trong lòng nhưng mặt ngoài vẫn phải giả vờ nghiêm túc: “Đừng tưởng rằng các đệ không quan trọng, các đệ chính là hai người ít tuổi nhất trong số chúng ta, sau này mấy người chúng ta đều trở nên già cả rồi còn phải để cho các đệ bảo vệ đấy, cho nên các đệ là đòn sát thủ của chúng ta, không nên lộ ra ánh sáng ở trong thế trận nhỏ như vậy để cho kẻ địch biết được. Các đệ hẳn nên khổ luyện bản lĩnh giết địch, chờ đợi nguy cơ chân chính.”

Hai đứa trẻ đã bị Lý Văn Li lừa dối đến chết lặng từ lâu, những câu nói này của Vũ Văn Loan Phi không khiến nội tâm cả hai gợn sóng chút nào cả, vẫn ưu thương như cũ tổng kết: “Nói tóm lại vẫn là chê bọn đệ còn nhỏ.”

“…” Vũ Văn Loan Phi.

Oán niệm của hậu viện bên này xem như không thể xử lý rồi.

Lúc này, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li dẫn theo mọi người vội vàng tiến lên phía trước, lúc đi vào rừng cây, bọn họ lập tức nhìn thấy một cảnh tượng đáng sợ.

Theo lý mà nói, người bình thường không thể xông vào đại trận bảo vệ rừng mà Bạch Quân Quân thiết kế ở bên này.

Nhưng mà cây bắt ruồi lại nói với nàng rằng có một đống cổ trùng kỳ dị xông vào trong.

Lúc nghe thấy tin này, Bạch Quân Quân còn có một dự cảm không tốt.

Quả thật đại trận bảo vệ rừng mà nàng thiết kế và bố trí sẽ không để người bình thường tiến vào, bởi vì cho dù người bình thường có bằng lòng hay không thì tất cả đều sẽ bị vây khốn trong rừng cây này.

Chỉ có thể nói rằng thứ duy nhất có thể phá đại trận của nàng không phải là người.

Nhưng theo tin tức của cây bắt ruồi thì là… cổ trùng.

Điều này rất kỳ quái.

Cho dù là cổ trùng gì, chỉ cần là vật còn sống, có thể phát ra carbon dioxide thì sẽ bị dị năng của nàng bắt được, trận pháp sẽ khởi động, có là loại cổ trùng mạnh thế nào đi nữa thì cũng sẽ bị tiêu diệt.

Trực giác của Bạch Quân Quân không tốt lắm, cuối cùng trong nháy mắt nhìn thấy rõ ràng kia, nàng không khỏi sửng sốt.

Chỉ thấy trước mặt bọn họ xuất hiện một bầy ác quỷ máu thịt lẫn lộn, tựa như vừa bò ra khỏi luyện ngục, trên người những ác quỷ đó bị mũi tên cắm vào, có người lại bị trúc gãy cắm vào, thoạt nhìn đúng là bò ra từ trận mưa tên và trận bẫy trúc.

Bọn họ giống như không cảm nhận được sự đau đớn, mặc dù mình đầy vết thương, máu chảy như rót nhưng vẫn hùng hổ như cũ.

Bình Luận (0)
Comment