Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1155 - Chương 1155. Mưa Máu

Chương 1155. Mưa máu Chương 1155. Mưa máu

Trước khi đi, Lý Văn Li còn giao lại mũi tên đã được giữ lại kia cho Bạch Táp Táp.

“Táp Táp, muội bảo quản thứ này giúp tỷ phu, bây giờ huynh phải mau chóng đưa trưởng tỷ của muội trở về, muội đi đường cẩn thận.”

“Vâng ạ.” Bạch Táp Táp không ngần ngại mà đồng ý luôn, mau chóng nhận lấy mũi tên kia, sau đó nói: “Tỷ phu mau mau đưa tỷ tỷ của muội về tìm Đan Hạc tiên sinh đi.”

Thấy Bạch Táp Táp ngoan ngoãn nghe lời như vậy, Lý Văn Li khẽ cong môi, sau đó nhún gót, bay thẳng lên không trung, nhanh chóng rời khỏi này.

Trông thấy Lý Văn Li bay lên không trung, mọi người đều không cảm thấy kỳ lạ, thần linh bọn họ vốn đã không phải người thường, khinh công giỏi như vậy cũng là chuyện hiển nhiên.

Hơn nữa khi nãy bọn họ chiến đấu ở tuyến đầu, mọi người đều trông thấy cả rồi.

Một nhát đao của bọn họ chỉ có thể lấy mạng một người, nhưng một nhát chém của thần linh có thể giết sạch mười mấy người, thậm chí còn nhiều hơn nữa.

Vì thế, khinh công của bọn họ ưu việt hơn người bình thường cũng chỉ là chuyện cỏn con chẳng đáng nhắc tới.

Hiện giờ nơi này lộn xộn tới như vậy, đám xác sống bị chém bay đầu đã không còn nhúc nhích được nữa, khắp cả một vùng, ít thì cũng phải tới năm, sáu ngàn thi thể.

Chỉ dựa vào bảy người A Đao nhất định chẳng thể nào lo được, vì thế tù trưởng phất tay đem để lại ba trăm người ở lại hỗ trợ A Đao xử lý thi thể, số còn lại sẽ đi theo tù trưởng, Bạch Táp Táp và cánh quân thứ hai lần lượt quay về để tiện cho việc bố trí phòng thủ.

Ở phía bên kia, Vũ Văn Tuyển vốn tưởng rằng lần này trở về lại phải tiếp tục sử dụng tới khả năng cải tử hoàn sinh của đám độc nhân kia, tiếp tục điều khiển đám độc nhân đi qua hố chông và cát lún.

Không sai, vừa rồi Vũ Văn Tuyển tiến vào đây không phải nhờ có phương pháp phá trận độc đáo nào, mà là lợi dụng cơ thể có thể cải tử hoàn sinh của độc nhân, cho dù bị mũi tên bắn xuyên tim, cho dù bị hố chông đâm nát người, đám độc nhân này cũng chẳng sao cả, vẫn có thể bò dậy, tiếp tục đi về phía trước.

Đây mới là cách sử dụng quỷ tướng âm binh thực sự, có thể phá hết mọi loại trận pháp.

Nếu như hôm nay hắn ra tay triệt để, chiếm được nơi vô chủ cũng không phải chuyện gì khó. Nhưng nếu vậy, bản thân hắn cũng sẽ phải chịu tổn thất nghiêm trọng.

Hắn phải vất vả lắm mới tạo ra được đám âm binh này, không thể sử dụng hết ở nơi này được.

Vì thứ hắn muốn, là toàn bộ thiên hạ!

Hiện giờ tiện nhân kia đã chết, mục đích của hắn cũng coi như đã đạt được, còn về phần Lý Văn Li, hắn cứ giữ lại, từ từ hành hạ là được.

Vũ Văn Tuyển sờ những vết thương do Lý Văn Li tạo ra trên cơ thể mình, mắng nhiếc trong lòng.

Quân tử báo thù mười năm chưa muộn.

Đáng ra Vũ Văn Tuyển chuẩn bị tâm lý phải chịu một vố thật đau khi tiến đánh nơi này, ấy thế mà con đường phía trước lại xuôi chèo mát mái không tưởng, chỉ một chút sóng gió thôi cũng chẳng có.

Vũ Văn Tuyển mừng như điên: “Ha ha ha ha… Tới trời cũng giúp ta! Thiên hạ này không phải của ta thì là của ai! Tất cả những kẻ ruồng rẫy, nhạo báng ta đều phải chết! Toàn quân nghe lệnh, theo ta trở về hoàng đô!”

Hắn muốn tạo ra một bầy âm binh quỷ tướng mạnh mẽ nhất thiên hạ, hắn muốn để bản thân mình vĩnh viễn được lưu danh sử sách!

Sau khi trận pháp bên ngoài bìa rừng mất tác dụng, Vũ Văn Tuyển rời đi vô cùng thuận lợi, chẳng bao lâu sau đã biến mất cũng hơn vạn độc nhân kia.

Ở phía bên này, Lý Văn Li dùng tốc độ nhanh nhất trở về Thần Tiên Cư.

Lúc đó mấy đứa nhỏ vẫn còn đang giận dỗi ngồi trong phòng khách, còn lão tiên sinh Đan Hạc đang điều chế một chút thuốc trị ngoại thương.

Cũng chẳng còn cách nào, không phải bọn họ coi thường uy phong và chí khí của quân mình, nhưng dù sao người nhà cũng ra ngoài ẩu đả, không cẩn thận trầy da tróc vảy là điều không thể nào tránh được. Đám người già trẻ nhỏ bọn họ ở đây không thể ra tiền tuyến hỗ trợ, vậy thì ắt nên làm tốt các công tác hậu cần, thậm chí tới cả cơm nước bọn họ cũng đã chuẩn bị xong xuôi, mọi người vừa về tới nơi sẽ có thứ bỏ bụng ngay.

Nhưng mọi người không thể nào ngờ được, bận việc hơn nửa ngày, cuối cùng Lý Văn Li và Bạch Quân Quân lại trở về trước.

Nhưng vì động tác của Lý Văn Li quá nhanh, hơn nữa hắn còn về thẳng phòng mình, nên mọi người chẳng hề hay biết.

Bình Luận (0)
Comment