Lý Văn Li đã chịu nỗi đau khi đụng phải thứ quái thạch kia.
Lúc trước ở hoàng đô, khi đối phó với kẻ mặc áo choàng kia, hắn bị vũ khí nạm thứ đá ấy rạch cho một nhát, khiến cho dị năng bị mất trong một thời gian dài, cơ thể cũng chẳng thể được dị năng trị khỏi, chỉ có thể dần dần hồi phục.
Không ngờ Vũ Văn Tuyển lại tàn nhẫn như vậy, thậm chí còn nạm cả đá đó vào ám khí.
Xem ra chuyến này hắn tới đây, mục đích chính là nhằm vào bọn họ.
Lý Văn Li cởi bỏ áo ngoài của đại tiểu thư, trông thấy trên ngực có ba lỗ lớn, đều đang rỉ máu đen, Lý Văn Li xót xa dùng dị năng hệ thủy rửa sạch miệng vết thương và sát trùng cho nàng.
Dị năng hệ thủy tuy có thể trị thương, nhưng thứ khiến đại tiểu thư bị thương là quái thạch, cho nên dị năng hệ thủy của hắn cũng biến thành nước bình thường, chỉ còn tác dụng rửa vết thương.
Lý Văn Li chẳng còn cách nào, chỉ đành rửa sạch máu đen trên người nàng, sau đó định bụng sử dụng dị năng để thâm nhập vào cơ thể đại tiểu thư, tìm kiếm quái thạch bên trong để lôi chúng ra ngoài.
Nói ra nghe cũng thật lạ, khi trước bị thanh kiếm kia chém phải, quái thạch này không hề dung nhập với cơ thể của hắn, nhưng lại hòa tan trong cơ thể của đại tiểu thư.
Chẳng lẽ… Chuyện này có liên quan đến dị năng hệ thổ?
Lý Văn Li nhíu mày, hắn chưa từng gặp phải trường hợp như thế này bao giờ, tuy rằng hiểu sâu biết rộng, nhưng hắn lại chẳng thể tìm ra lời giải đáp.
Lý Văn Li lo lắng cúi đầu, khẽ hôn lên môi Bạch Quân Quân: “Đại tiểu thư… Đừng làm ta lo lắng nhé.”
Lý Văn Li chầm chậm nhắm mắt, trên người xuất hiện một lớp hơi nước mỏng, lớp nước này dần tiến vào cơ thể Bạch Quân Quân, vào tới tận thần thức của nàng.
Hiện giờ cơ thể của Bạch Quân Quân hỗn loạn vô cùng, dị năng hệ mộc biến mất chẳng thấy tăm hơi, chỉ có dị năng hệ thổ điên cuồng len lỏi khắp các ngóc ngách, bốn con hắc long trong kỳ kinh bát mạch của Bạch Quân Quân điên cuồng tàn sát khắp mọi nơi, khi hơi nước tiến vào cơ thể, mấy con hắc long này lập tức nhận ra ngay.
Bọn chúng hất đuôi phản công, như thể muốn nuốt chửng tất cả những kẻ dám xâm phạm địa bàn của mình.
Dị năng hệ thủy của Lý Văn Li bị mấy con hắc long ép ra ngoài. Hắn mở bừng mắt vì bất ngờ, nhưng lần này nhìn đại tiểu thư, hắn bỗng thấy sắc mặt nàng hồng nhuận, không giống bị thương cho lắm.
“Chẳng lẽ...” Trong lòng Lý Văn Li bối rối vô cùng.
Có lẽ quái thạch kia và mấy con hắc long này có chung nguồn gốc, đại tiểu thư có thể chuyển hóa hết số quái thạch kia thành dị năng, vậy thì giải quyết mấy mũi tên cỏn con này cũng chẳng phải việc gì khó.
Còn việc nàng ngất, có lẽ… Chỉ là phản ứng bình thường của cơ thể mà thôi.
“Ha…”
Nét tươi cười trên khuôn mặt Lý Văn Li cuối cùng cũng trở lại, hắn thoải mái thả lỏng cơ thể, sau đó nằm xuống bên cạnh nàng. Mỉm cười nhẹ nhõm được một lúc lâu, hắn lại quay lưng ôm lấy eo đại tiểu thư, gương mặt tựa vào hõm cổ của Bạch Quân Quân. Hắn lẩm bẩm:
“Đúng là yêu quá hóa dại mà, thiếu chút nữa ta đã tự dọa mình chết khiếp rồi.”
…
Nửa canh giờ sau, đám người Bạch Táp Táp hối hả quay trở lại.
Mọi người cũng không ngờ bọn họ quay trở về nhanh như vậy, đang định hỏi tình hình chiến sự, vậy mà lại trông thấy tù trưởng và tộc Thôn Hỏa bố trí hệ thống canh phòng vô cùng nghiêm túc, ai nấy đều trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu, như thể kẻ địch có thể tới đây bất cứ lúc nào.
Mà Bạch Táp Táp lại càng căng thẳng hơn, nhìn thấy Đan Hạc tiên sinh, nàng lập tức chạy về phía này mà hỏi: “Đan Hạc tiên sinh, trưởng tỷ của con thế nào rồi? Tỷ ấy có khỏe không? Có gặp nguy hiểm gì hay không?”
“???”
Mọi người nghe vậy thì ngẩn ra, Đan Hạc tiên sinh cũng bị mấy câu hỏi này làm cho ngơ ngác.
Chuyện gì thế này?
“Không lẽ trưởng tỷ vẫn còn chưa về tới đây sao?” Bạch Táp Táp nhìn vẻ mặt khó hiểu của mọi người, suýt chút nữa đã té xỉu ra đất.
Khi nãy tỷ phu ôm trưởng tỷ vội vàng rời đi, thế mà bọn họ đã về tới nơi rồi, vậy mà tỷ phu và trưởng tỷ vẫn còn chưa trở về.
Chẳng lẽ bọn họ gặp mai phục trên đường rồi sao?
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”