Thế là, bao gồm cả Vũ Văn Kỳ, mọi người cũng nhịn không được nhếch môi cười.
Vũ Văn Kỳ nói: "Các huynh đệ, nếu viện binh đã đến, chúng ta còn lo lắng cái gì? Chiến đi! Toàn bộ cùng tiến lên! Không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng ngày! Vì thắng lợi cuối cùng, cùng nhau xông lên!"
Lời của Vũ Văn Kỳ giống như kèn lệnh, thổi cho linh hồn của quân Hắc Long trở nên nhiệt huyết.
Thế là quân Hắc Long vốn dĩ đã nhận được mệnh lệnh ẩn núp toàn bộ lại lần nữa xuất động, bọn họ cắn răng lại gia nhập chiến đấu lần nữa.
Nhưng lần này, có thôn Hỏa tộc thậm chí đội bảy người trợ giúp, bọn họ chiến đấu vô cùng dễ dàng.
Thậm chí những âm binh giống như ác quỷ kinh khủng không thể phá vỡ đó cũng biến thành không chịu nổi một kích.
Không sai, theo Bạch Quân Quân và Lý Văn Li tới ngoại trừ thôn Hỏa tộc còn có đội bảy người, thậm chí ngay cả Lão Khâu thúc Vũ Văn Loan Phi cũng tới.
Lần này Vùng đất vô chủ có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng, hơn một ngàn người ở đây mặc dù nhân số ít, nhưng mỗi người đều có năng lực lấy một địch trăm.
Không có cách nào cả, đồ ăn của Vùng đất vô chủ quá ngon, hơn nữa lương thực mà bọn họ ăn đều là lúc trước Bạch Quân Quân dùng dị năng thôi hóa, từ một số phương diện mà nói bọn họ cũng đã tăng cơ năng của cơ thể lên từ đồ ăn.
Biết trong cơ thể bọn họ cũng đang thay đổi một cách vô tri vô giác, Bạch Quân Quân không do dự chút nào.
Sau khi nhận được tin tức của Đông Địa nhờ giúp đỡ, trực tiếp để lại phụ nữ và trẻ em giữ nhà, mấy người đàn ông tất cả đều dẫn theo.
Dù sao tất cả mọi người dự trữ năng lượng đang lo dùng không hết.
Nhưng lần này phụ nữ và trẻ em không vui, mỗi lần đại sự đều để bọn họ lại, bọn họ suy cho cùng cũng không nhiều? Tốt xấu gì bọn họ cũng có thể làm hậu cần mà?
Bạch Quân Quân cẩn thận nghĩ lại, cũng phải.
Từng có lúc ở tận thế, bất kể là nam hay nữ đều phải làm việc mới có thể đổi được chất dinh dưỡng, mặc dù nữ nhân phải bỏ ra thể lực và trí nhớ càng nhiều đa tài hơn so với nam nhân mới có thể đổi được chất dinh dưỡng, nhưng số mệnh nắm giữ ở trong tay của chính mình, nữ nhân thì sao? Bọn họ không oán trách.
Ở đây Bạch Quân Quân đã dần dần bị đồng hóa, vô ý thức bảo vệ cho những người yếu thế.
Trên thực tế như này cũng không đúng, nếu như các nàng quen thuộc khi thố tia hoa, nếu có một ngày đại thụ dựa vào để sinh tồn sụp đổ, các nàng nên làm cái gì?
Cho nên Bạch Quân Quân rất nhanh đã nghĩ lại chính mình, dứt khoát bảo tất cả mọi người đều đến, coi như là chơi xuân đi.
Lúc đầu binh sĩ kia tới là vì hỏi thăm âm binh có nhược điểm gì, hỏi xong hắn sẽ lập tức trở về phục mệnh, ai mà nghĩ tới Bạch Quân Quân Lý Văn Li cũng rất quả quyết trực tiếp dời nhà hỗ trợ.
Hơn nữa càng kỳ quái hơn chính là, bọn họ vì rút ngắn thời gian gần như không ăn không uống đi cả ngày lẫn đêm mất 13 ngày mới đuổi tới, ai có thể nghĩ mấy người Bạch Quân Quân nói sẽ đi hỗ trợ, vung tay vọt thẳng lên không trung, một con rồng lớn màu đen lập tức rẽ mây bay xuống.
Một màn đáng kinh ngạc này khiến binh sĩ kia ngây người.
Cứ như vậy, mọi người cùng nhau cưỡi rồng đi, binh lính đã đột phá cực hạn 13 ngày của con người tuỳ tiện bị Hắc Long này phá vỡ, huynh đệ Hắc Long chỉ dùng thời gian một chén trà, bọn họ đã tới chiến trường.
Sau đó Bạch Quân Quân Lý Văn Li nhảy lên biến mất, đám người nam nam nữ nữ thôn hỏa tộc kia cũng ồn ào nhảy xuống khỏi người Hắc Long, nhìn thấy âm binh lập tức làm thịt.
Tốc độ nhanh này, giống như nơi này là nhà bọn họ vậy.
Lúc này, chỉ còn binh sĩ kia vẫn đang trợn mắt há mồm ở trên lưng Hắc Long.
Hắc Long không kiên nhẫn đợi nữa, nhìn thấy người này còn chưa có ý xuống xe, trực tiếp rung người vứt hắn xuống nóc nhà nào đó, sau đó chui vào tầng mây biến mất không thấy nữa.
Binh lính ở trên nóc nhà trực tiếp ngây ra như phỗng, tâm trạng vô cùng phức tạp.