Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1216 - Chương 1216. Đi Một Vòng Hoàng Cung

Chương 1216. Đi một vòng hoàng cung Chương 1216. Đi một vòng hoàng cung

Trong số những người này còn có rất nhiều đại thần trong triều, tất cả đều trốn vào đây tị nạn khi Vũ Văn Tuyển và cựu bộ của ngũ Vương gia xảy ra nội loạn.

Cũng may mà ở Hoàng đô nhiều quan lớn nhà giàu, lúc rơi vào hỗn loạn, rất nhiều người đã ỷ vào việc mình có gia đại nghiệp đại mà tập hợp quân đội, thách thức quyền lực triều đình, thương đả xuất đầu điểu[1], những người này cũng trở thành mục tiêu đối phó của Vũ Văn Tuyển.

[1] Thương đả xuất đầu điểu có nghĩa cây thương thường bắn trúng con chim đầu đàn, có nghĩa là người nổi bật thường dễ bị chú ý

Mà tể tướng Văn Nhân, người từ đầu đã ẩn thân, cứ như vậy tiếp tục lặng lẽ, thậm chí trong lúc không ai hay biết còn thu nhận hơn bảy trăm người.

Có điều từ lúc người ở nơi này tụ tập càng ngày càng nhiều, hơi thở của con người cũng càng ngày càng mạnh, âm binh bị hấp dẫn tới cũng càng ngày càng đông.

Trong khoảng thời gian này, âm binh vẫn luôn vội vàng đột phá vòng vây, bọn họ chống đỡ vất vả hết lần này đến lần khác, ngay tại lúc sắp không ngăn cản được nữa thì Bạch Quân Quân và Lý Văn Li xuất hiện giống như thiên thần.

Hơn nữa phương pháp giết âm binh của bọn họ vô cùng tàn nhẫn, tựa như chuyện này đã được in sâu vào trong xương tủy, cũng không biết bọn họ đã trải qua bao nhiêu chuyện trên quãng đường này mới có thể trở lại Hoàng đô một lần nữa.

Cứ như vậy, hai người gặp được mấy người tể tướng Văn Nhân, hai người lấy nơi này làm cứ điểm, vừa tìm hiểu tình hình Hoàng đô vừa tiếp tục dụ giết những âm binh theo mùi mà đến.

Đảo mắt đã qua ba ngày, âm binh xông đến nơi này cũng càng ngày càng ít.

Sau khi xác định vùng lân cận gần như đã được dọn dẹp sạch sẽ, hai người mới nói với mấy người tể tướng Văn Nhân rằng bọn họ chuẩn bị đến nơi khác dọn dẹp tàn dư.

Mấy ngày nay mọi người đã quen với sự tồn tại của Bạch Quân Quân và Lý Văn Li, dù sao có sức mạnh ở đây, buổi tối mọi người ngủ cũng yên tâm hơn, bây giờ hai người muốn đi, đương nhiên mọi người không thể nào quen được.

Bạch Quân Quân nói: “Mọi người yên tâm đi, theo lý thuyết mà nói thì sẽ không có âm binh đến đây nữa đâu, nhưng mà nếu có thì mọi người hãy bóp nát đóa hoa này, chúng ta sẽ lập tức trở lại.”

Nói xong, Bạch Quân Quân đưa một đóa hoa thùy đồng cho tể tướng Văn Nhân.

Tể tướng Văn Nhân nhận lấy đóa hoa này một cách vô cùng cẩn thận nhưng khuôn mặt vẫn lộ ra vẻ lo sợ bất an như cũ.

“Yên tâm đi, về cơ bản sẽ không có việc gì đâu.”

Sau khi an ủi bọn họ xong, Bạch Quân Quân nhanh chóng rời đi với Lý Văn Li.

Hoàng đô có bốn khu chợ ở Đông, Tây, Nam, Bắc, ngoài ra xung quanh mỗi khu chợ đều có bốn mươi chín phường, nơi mà tể tướng Văn Nhân đang ở là phường ở chợ phía Đông, âm binh ở bên này đã bị bọn họ dọn dẹp gần hết, lúc này hai người lại nhanh chóng đến mấy phường khác để dọn dẹp âm binh.

Vốn dĩ hai người định dọn dẹp toàn bộ âm binh ở bốn khu chợ xong sẽ đến quán rượu Đông Thăng tính toán rành mạch với Triệu Tiểu Miêu.

Có điều bọn họ còn chưa kịp xuất phát thì đã cảm nhận được bên trong Hoàng cung có sự khác thường.

Nghĩ đến chuyện có thể Vũ Văn Tuyển đã ở trong Hoàng cung trước đây thì có lẽ lúc này Hoàng cung mới là ổ độc lớn nhất, hai người từ bỏ việc tìm kiếm Triệu Tiểu Miêu trước mà giết về phía Hoàng cung.

Tới nơi mới phát hiện, Hoàng cung vàng son lộng lẫy trước đây đã không còn tồn tại nữa.

Không nói đến chuyện khắp nơi tiêu điều mà chỉ dựa vào tư thế đi đứng lắc lư của những âm binh này thì cũng đủ để dọa lui phần lớn mọi người.

Cho nên trái lại, Hoàng cung lại trở thành nơi bị lãng quên nhiều nhất, bình thường nơi này cũng là nơi hội tụ nhiều âm binh nhất.

Lý Văn Li và Bạch Quân Quân tiến vào nơi này giống như tiến vào một cung điện không có chủ nhân.

Trong toàn bộ hành trình bọn họ không hề trao đổi nhưng lại cùng nhau giết chết âm binh, một mạch đi về phía khố phòng.

So với tẩm cung và đại điện, bên chỗ khố phòng ít người nên âm binh cũng ít đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Hai người thoải mái đến đây, sau khi giải quyến mấy âm binh thì dứt khoát mở quốc khố ở trong truyền thuyết ra.

Mà cũng giống như bọn họ dự tính, khố phòng lấp lánh tràn đầy vàng, bạc trắng cùng với châu báu chói lọi, đồ cổ và tơ lụa.

Hai người không hề khách sáo mà chuyển toàn bộ số vàng bạc đồng sắt về không gian riêng của mình.

Bình Luận (0)
Comment