Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 161 - Chương 161. Cải Tạo Giả Mạnh Nhất

Chương 161. Cải tạo giả mạnh nhất Chương 161. Cải tạo giả mạnh nhất

Sau khi khối gỗ tự động tách thành các tấm ván, Bạch Quân Quân mới kêu Bạch Táp Táp xuống đây dựng lều với nàng.

Mới nãy đã thấy trưởng tỷ tay không đào gốc cây thế nào, cho nên giờ chứng kiến một khối gỗ lớn biến thành mấy tấm ván, Bạch Táp Táp không còn thấy kỳ quái nữa.

Nàng chỉ trông mong nhìn thoáng qua trưởng tỷ: “Trưởng tỷ, sau này ta có thể trở nên lợi hại như tỷ không?”

“Bây giờ muội đã có thể rồi.” Bạch Quân Quân bình tĩnh trả lời.

“?” Bạch Táp Táp mơ màng, nàng có thể hả?

Bạch Quân Quân rút ra một khối gỗ hình vuông, sau đó bày ra tư thế cầm dao, bàn tay trắng nõn chém nhẹ một nhát lên khối gỗ.

Nhưng mà nó không đứt.

Bạch Quân Quân cười đưa khối gỗ cho Bạch Táp Táp: “Làm giống ta thử xem.”

Bạch Táp Táp nói làm là làm, bắt chước theo Bạch Quân Quân giơ tay chém xuống, một tiếng “răng rắc vang lên”, khối gỗ bị cắt thành hai nửa.

Bạch Táp Táp vừa mừng vừa sợ, đây là lần đầu nàng làm chuyện này, không ngờ sức mạnh của mình ngoại trừ để khiêng đồ, còn có thể chém đồ!

“Đại lực sĩ có rất nhiều chức năng và vai trò, giờ không còn sự che chở với quan tâm của gia đình Khâu đại thúc nữa, chúng ta đã quay về hoàn cảnh ban đầu, chúng ta chỉ có thể tự lực cánh sinh, đây là cơ hội tốt để trưởng thành.”

“Ta thấy chúng ta phải nói chuyện đàng hoàng về chuyện hôm nay muội với Bạch Linh Vũ nhảy sông theo ta. Nói thật, về tình thì ta thấy rất cảm động, nhưng về mặt lý trí ta không đồng ý với cách làm này.

Chết không đáng sợ, sống còn đáng sợ hơn chết nhiều, muội chết rồi cũng không thể đổi mạng ta về, chỉ có thể khiến cho kẻ thù thêm đắc ý.

Cho nên, nếu có lần hai, ta không hy vọng nhìn thấy các muội lại chọn tự sát.”

Bạch Táp Táp không ngờ trưởng tỷ sẽ nói với nàng như vậy. Tự sát từ xưa đã có, hoàng tộc quý tộc lại càng thêm phổ biến.

Trưởng tỷ lại nói không cho nàng đi cùng, người sống phải sống cho tốt.

Nước mắt của Bạch Táp Táp lại rơi xuống.

Lúc này trời vẫn đang mưa, hai người cứ đứng đó mặc cho mưa cọ rửa.

Bạch Quân Quân bất đắc dĩ búng trán nàng một cái.

“Ta tưởng chúng ta đã có cùng nhận thức?”

Bạch Táp Táp im lặng lắc đầu.

“Bỏ qua đề tài này đi, làm việc thôi.”

Bạch Quân Quân chỉ chỉ tấm ván lớn trên mặt đất.

Bạch Táp Táp ngơ ngác.

Bạch Quân Quân khoa chân múa tay tạo hình một cái lều gỗ.

“Có lẽ hẻm núi này đã tới mùa mưa, không thể nhóm lửa trong hốc cây nên ta chỉ có thể dựng bếp che mưa.”

Không có đinh ốc, không có bê tông cốt thép nhưng không làm khó được Bạch Quân Quân.

Nàng để cho Bạch Táp Táp phối hợp đứng lên tấm ván gỗ.

Sau đó lén lút thao túng dị năng kết nối với ván gỗ khiến nó tự động dính lại, thậm chí còn thúc giục phần chìm trong đất mọc rễ nảy mầm để bám chặt mặt đất.

Bằng cách này, lều gỗ tiếp tục phát triển theo dáng hình vuông, đây cũng xem như thành công trồng cành chiết cây rồi!

Trong khi Bạch Quân Quân nghiêm túc tự hỏi một vấn đề, cổ đại vốn là thời đại nông tang (1), với dị năng hệ mộc này liệu nàng có thể biến bản thân thành nông tang chi mẫu hay gì đó không, rồi nàng sẽ dẫn cổ nhân đến một thế giới ấm no thống nhất?

(1) Trồng trọt và chăn nuôi

Bạch Quân Quân càng nghĩ càng thấy có khả năng.

Bạch Táp Táp không biết trưởng tỷ làm thế nào là mấy tấm ván gỗ dính chặt không có một khe hở.

Nhưng trong mắt nàng trưởng tỷ vốn là người vạn năng, trưởng tỷ đã học rất nhiều thầy, có lẽ đây là kiến thức chuyên ngành mà người ngoài không biết.

Bạch Quân Quân không biết suy nghĩ của muội muội, nàng chuẩn bị lều xong rồi đưa dùi cui cho Bạch Táp Táp, để nàng phát huy thế mạnh của đại lực sĩ, đẽo hết mấy khối gỗ nhỏ còn lại thành nồi chén gáo bồn, Bạch Táp Táp vui vẻ đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment