Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 170 - Chương 170. Vồ Hụt

Chương 170. Vồ hụt Chương 170. Vồ hụt

Một con lợn rừng đã mạnh thế rồi, bây giờ có tới hai con lợn rừng đánh nhau, chẳng phải nguy hiểm gấp mấy lần luôn sao?

“Yên tâm, đừng quên hai chúng ta là gian lận.” Bạch Quân Quân bình tĩnh vỗ vai Bạch Táp Táp có ý ám chỉ.

Bạch Táp Táp nhìn thoáng qua trưởng tỷ có thể tay không phá gốc cây, đột nhiên… không có gì để nói nữa.

Cứ như vậy ba người đạt được nhận thức chung, đợi mưa tạnh là sẽ đi vào rừng xem.

Hình như ông trời cũng thấy ba người này đủ xui xẻo rồi, không đành lòng làm khó họ nữa, mấy người họ chờ chưa được bao lâu trời đã tạnh.

Bạch Quân Quân lập tức vui mừng mà xách lấy hành lý Bạch Táp Táp với Tiểu Sơn đã soạn sẵn rồi xuất phát.

Nhưng hành lý của các nàng thì có thể có cái gì đây?

Đơn giản chỉ là hai cái dùi đá bén nhọn thôi.

Vì thế trước khi đi vào sâu trong rừng cây, Bạch Quân Quân vót nhọn mấy cành cây trong rừng cây lá kim để tiếp thêm can đảm cho mọi người.

Ba tiểu hài tử cứ tùy tiện như vậy đi vào sâu trong rừng cây.

Họ càng đi thì cỏ cây càng thêm rậm rạp, những cái cây cao to không thấy đâu nữa, thay vào đó là Tùng Bách dần biến thành bình thường hay gặp được.

Tuy nhiên càng đi thì càng thấy dốc, hóa ra đây là một sườn đồi rất lớn.

Cũng nhờ đến đây Bạch Quân Quân mới phát hiện, thì ra vị trí của các nàng là kế cuối, đi về phía rừng cây bên này nhìn thì thấy được biển rừng vô tận, căn bản không thể thấy tận cùng.

Dọc đường đi họ còn thấy được không ít hoa quả kỳ dị, vì Bạch Táp Táp với Tiểu Sơn chưa từng thấy những loại hoa quả này, nên tuân theo nguyên tắc không làm sẽ không chết, Bạch Quân Quân chỉ có thể tạm buông tha mấy thứ trái cây muôn màu này.

Đi tầm nửa canh giờ, họ đến một nơi có địa hình khá bằng phẳng, thấy được nơi đây núi đá hỗn loạn, có nhiều bụi cây xung quanh ngã trái ngã phải.

Rất rõ ràng hai con lợn rừng vừa nãy đã đánh nhau ở đây, không biết chúng nó đánh xong ai về nhà nấy, hay đổi chỗ khác đánh tiếp.

Nói tóm lại bây giờ ở đây rất yên tĩnh.

Bạch Quân Quân đưa mắt nhìn thoáng qua bốn phía không thấy tận cùng nơi đây, trong lòng chậm rãi dâng lên hy vọng.

Buổi sáng khi đi tìm Bạch Linh Vũ họ cho rằng nơi đây chỉ lớn có thế, cho nên tâm trạng vô cùng nặng nề.

Bây giờ nhìn thấy cánh rừng bạt ngàn bên này, nàng bỗng thấy yên tâm rồi.

Vẫn có khả năng cao là Bạch Linh Vũ cũng trôi đến đây giống họ.

Chờ nàng uống xong hai cốc nước rồi tích góp một đêm, ngày mai là có thể mượn sức mạnh cỏ cây dò xét tung tích của Bạch Linh Vũ.

Bạch Quân Quân thở phào một hơi, cùng lúc đó Bạch Táp Táp với Tiểu Sơn cũng thở phào.

Dù sao trong nhận thức của họ, không hề thấy mình có thể đánh bại lợn rừng, bây giờ vồ hụt là đã cảm ơn trời đất rồi.

Mấy người họ “khi đi vui mừng khi về mất hứng”, lúc quay về chỗ trú trời vẫn còn chưa tối.

Bạch Quân Quân tiếp tục ra bờ sông tìm đồ ăn, chỉ chốc lát sau đã bắt được một con cá, nàng còn tinh tế xử lý sạch sẽ rồi mới mang về.

Khiến cho Bạch Táp Táp thấy vô cùng cảm thấy.

Tất nhiên bữa tối hôm nay vẫn là canh cá, tuy không có gia vị nhưng nước sông ngọt lành, con cá kia lại vừa sơ chế xong là nấu luôn, Bạch Quân Quân còn bất ngờ bỏ mấy lá bạc hà vào.

Vì thế canh cá tăng thêm một bậc mùi vị, nói tóm lại là khiến mọi người đều rất hài lòng.

Sau khi ăn xong Bạch Táp Táp đến bờ sông múc một xô nước về nấu, sau đó ba người ở tại nơi đây được bữa tắm rửa thoải mái nhất từ trước tới nay.

Lúc tắm nước ấm Bạch Quân Quân còn cảm thán một tiếng.

Mạt thế khan hiếm tài nguyên nước, dù có là đại lão như nàng thì vẫn không có điều kiện ngâm mình tắm rửa, chỉ có dị năng hệ thủy mới không có hạn chế tạo nước tắm cho mình.

Bình Luận (0)
Comment