Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 178 - Chương 178. Cơ Bản Là Không Đáng Tin

Chương 178. Cơ bản là không đáng tin Chương 178. Cơ bản là không đáng tin

Người dáng cao lộ ra vẻ mặt kinh hãi, túm người nhỏ con lên lùi về sau.

Dù thế cây trường mâu kia vẫn đuổi theo sát không bỏ, người dáng cao không còn cách nào khác, đành dùng chút sức lực cuối cùng vứt lưỡi dao gió ra.

Một bức tường gió chắn phía sau chặn thế tiến công của trường mâu.

Mà hắn cũng mất sức té ngã, tiểu hài nhi hắn đang ôm trong lòng biến thành miếng lót thịt.

Tiểu hài nhi khóc la ầm lên: “Ngươi lại bắt nạt ta!!!”

Người dáng cao đau đầu che miệng hắn lại: “Đừng khóc tổ tông ơi, trời sắp mưa rồi kìa.”

Đang nói thì mưa tí tách rơi xuống thật.

Tiểu hài nhi cố gắng khống chế nước mắt, nhưng mà bị đè quá đau nên hắn không kìm được nước mắt sinh lý.

Người dáng cao bất đắc dĩ ngồi dậy, nhìn tường gió đằng sau chặn trường mâu nguy hiểm, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Đây là trùng hợp sao?

Chờ sức lực trên người khôi phục một chút, người dáng cao mới lần nữa đứng dậy đi về phía mấy cây trường mâu, bây giờ trường mâu lại mất đi sức sống, giống như vật chết bình thường.

Hơi thở khiến người ta thấy quen thuộc vừa nãy đã biến mất.

Người dáng cao im lặng nhìn lướt qua rừng cây, thâm sâu nói thầm một câu: “Hay là… nàng cũng tới đây?”

“?” Tiểu hài nhi không hiểu gì nhìn hắn: “Ai?”

Người dáng cao trừng hắn một cái, trả lời: “Tặc.”

“!” Tiểu hài nhi.

Lúc gần đi Bạch Quân Quân đã để lại cho chủ nhân của chiếc bẫy một món quà lớn, không ngờ nhanh như vậy chủ nhân đã phá hủy món quà.

Bây giờ nàng mới đi được nửa đường thì trời lại đổ mưa.

Sau khi thầm mắng một câu ông trời vô đạo đức, Bạch Quân Quân co cẳng chạy như điên.

May mà đường về vô cùng yên bình không có gì dị thường.

Đến khi nàng quay về chỗ trú, nơi đây vẫn yên ắng như cũ, Bạch Táp Táp với Tiểu Sơn ở trong phòng bận rộn sáng chế.

Nhìn thấy Bạch Quân Quân trở về, hai người đồng loạt bỏ động tác trên tay xuống, trên mặt lộ vẻ quan tâm.

“Trưởng tỷ đã về rồi hả?”

“Bên ngoài vẫn ổn chứ? Tỷ có gặp nguy hiểm gì không?”

“Yên tâm đi.” Bạch Quân Quân rất vui mừng lấy từ trong lòng ngực ra N loại quả.

“Ta nhìn thấy xung quanh có rất nhiều quả dại nên hái mỗi thứ một ít đem về, không ấy để ta nghiên cứu xem ăn như nào nha?”

“...” Bạch Táp Táp.

“...” Tiểu Sơn.

Hình như hôm qua khi đi ra ngoài, trưởng tỷ đã nhớ mãi không quên mấy loại trái cây ven đường, hóa ra cả chiều tỷ ấy đi ra ngoài chỉ để hái quả dại à?

Mấy loại quả dại này họ chưa từng thấy qua, không biết có ăn được hay không.

Nhưng mà nghĩ đến thể chất phát hiện thực vật có độc của trưởng tỷ, Bạch Táp Táp cảm thấy hơn phân nửa là không thể ăn.

Bạch Quân Quân không biết trong lòng tiểu muội đang chửi thầm, chỉ hứng thú dạt dào nhìn chằm chằm đống trái cây, nàng quyết định học tinh thần thử nghiệm các loại cỏ của Thần Nông, dù sao nàng cũng có dị năng bách độc bất xâm trong người mà.

Đầu tiên Bạch Quân Quân cầm loại quả có màu đỏ rực lên, loại quả này trông vẻ ngoài khá giống thanh long, nhưng hình dáng lại có từng khối như dứa, nàng không rõ đây là trái gì nữa.

Bạch Quân Quân vô cùng vui mừng bóp nát trái này, kết quả bên trong nhớp dính như lô hội vậy, mùi thì lại rất thơm, có điều khi lưỡi liếm nhẹ một cái sẽ cảm nhận được vị sáp.

Bạch Quân Quân ghét bỏ nhíu mày, Bạch Táp Táp với Tiểu Sơn đồng thời lắc đầu: “Không an toàn không an toàn, muội thấy thôi đừng nên miễn cưỡng.”

Bạch Quân Quân lau khô tay rồi nhìn về phía chùm quả màu đen nhỏ nằm bên cạnh, loại quả này trông không khác gì cherry, không biết có phải cherry không.

Dù sao tương lai quả này chỉ còn nằm trong hồ sơ tư liệu, nàng chưa từng thấy qua vật thật.

Bạch Táp Táp nhìn thứ quả này sao cứ thấy kỳ kỳ chỗ nào, nhưng Bạch Quân Quân đã ném một miếng vào miệng, càng nhau lại càng nhiều bọt.

Hồi sau Bạch Quân Quân thậm chí còn có cảm giác miệng phun bọt trắng quen thuộc.

Bình Luận (0)
Comment