Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 177 - Chương 177. Bẫy Người

Chương 177. Bẫy người Chương 177. Bẫy người

Nhưng chuyến đi dò xét này khiến nàng thấy bất ngờ, rừng cây này thế mà sâu không lường được, chỗ lúc nãy gặp phải lợn rừng chỉ nằm ở bìa thôi.

Hơn nữa càng đi độ dày CO2 thải ra càng cao, nàng không biết là người hay động vật đã thải ra CO2.

Bạch Quân Quân im lặng nhanh chóng đi vào chỗ bắt lợn rụng quan sát sơ qua, nơi đây vẫn giữ nguyên dáng vẻ như khi các nàng rời đi, cứ như chủ nhân vẫn chưa phát hiện nơi đây từng bắt được con mồi, rồi đã bị người khác tiện tay bắt đi rồi.

Bạch Quân Quân lướt qua bẫy lợn rừng tiếp tục đi về phía trước, tuy nhiên mới đi được nửa dặm đã cảm thấy không đúng, dù phía trước vẫn là rừng cây xanh um tươi tốt, nhưng lại có chút gì đó quỷ dị.

Nàng không thể diễn tả tình hình quỷ dị này là như thế nào, nhưng Bạch Quân Quân quanh năm liếm máu trên mũi dao, nên trời sinh nhạy bén với nguy hiểm. Nàng từ từ đi chậm lại, đôi mắt nhìn chăm chú xung quanh, nhưng dưới chân lại bất ngờ vướng phải một sợi tóc.

Chuyện mất khống chế đã xảy ra.

Sau khi vướng vào sợi tóc này, khắp nơi đột nhiên bay đến rất nhiều trường mâu.

Trường mâu kia bén nhọn giống như bẫy lợn rừng vậy.

Bạch Quân Quân chật vật né trái né phải, hết sức ngàn cân treo sợi tóc, nàng truyền dị năng ra điều khiển đám trường mâu đó, khó khăn lắm mới biến nguy thành an.

Nhưng khi nàng khống chế được trường mâu, dưới chân lại bị thứ gì đó móc lên, một cái võng lưới bỗng thu lại, Bạch Quân Quân nhìn như sủi cảo, bị treo trên trời cùng với mấy cây trường mâu ban nãy.

Bạch Quân Quân trở tay không kịp, chỉ có thể cảm thán cái bẫy người này tàn nhẫn độc ác quá.

Đầu tiên là bố trí trường mâu rồi bố trí lưới võng, dù có tránh khỏi mưa tên thì cũng không thoát khỏi lưới vây dưới đất, chờ tới khi lưới thu lại trường mâu sẽ lại trực tiếp đâm cho người đó thành cái sàng.

Thiên la địa võng này hoàn toàn đẩy người ta vào chỗ chết, không để lại chút đường sống nào.

May mà Bạch Quân Quân là dị năng hệ mộc, nếu không thì người thường bị bao vây như vậy, có lẽ đã đi đời nhà ma rồi.

Bạch Quân Quân truyền dị năng ra khống chế võng lưới thả nàng xuống.

Sau khi rớt xuống đất Bạch Quân Quân không vội vã rời đi, nàng trở tay lôi kéo, khôi phục võng lưới về lại dáng vẻ bắt người, hơn nữa vì đánh lừa tai mắt, nàng còn cố ý bỏ thêm rất nhiều rơm rạ vào kế đến cho lá rụng che khuất.

Nhìn qua trông như thể đã có người bị đâm thành con nhím rồi.

Bạch Quân Quân giăng một cấm chế, nếu có người chạm vào cái võng lưới này, trường mâu bên trong sẽ lập tức đổi hướng tấn công người tới.

Làm xong bẫy rập cắn ngược, Bạch Quân Quân mới nhẹ nhàng rời đi.

Hiện tại nàng không dám đi phía trước thăm dò, có trời mới biết đi vào trong liệu có nhóm nhỏ nào đang đợi mình không.

Dựa theo bố trí không lối thoát của cái bẫy kia thì có thể thấy, đây tuyệt đối không phải bút tích của người thường.

Chỉ là không biết bọn họ thuộc về thế lực phương nào.

Bạch Quân Quân quyết định trước tiên lùi về sau đã, đợi trễ chút rồi lại đến xem tình hình.

Lúc đó, Bạch Quân Quân mới vừa đi không bao lâu, một lớn một nhỏ đã xuất hiện rìa phía đông cái bẫy.

Hai người nhìn thoáng qua hiện trường hỗn loạn, cuối cùng phát hiện trên một cành cây trong đó đang treo một đống đồ.

Người nhỏ con kinh ngạc kêu lên: “Có người thật này! Bắt được rồi.”

“Bởi vậy mới nói đừng chỉ biết khóc nhè, nghĩ cách hữu dụng hơn khóc nhiều đúng không?”

Người có dáng cao không nhanh không chậm châm chọc người kia một câu, rồi mới chậm chạp đi đến cạnh võng, nhưng nhìn thoáng qua võng lưới treo trên cây, người đó tìm ra chút gì đó không thích hợp.

“Sao vậy?” Người nhỏ con thắc mắc.

“Lùi về sau một chút.” Người dáng cao nói xong cũng làm theo lùi về sau mấy trượng, kế đến mới lấy ra con dao găm, ném lên trên như phi tiêu.

Con dao găm kia nhanh chóng cắt ngang qua dây leo đang treo trên trời, dây leo mất đi trói buộc lập tức xổ ra.

Khiến người ta bất ngờ là sau khi xổ ra mấy cây trường mâu đó đều như tự chủ được ý thức bay vụt về phía hai người.

Bình Luận (0)
Comment