Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 185 - Chương 185. Nhóm Thiếu Niên Bắt Lợn Rừng

Chương 185. Nhóm thiếu niên bắt lợn rừng Chương 185. Nhóm thiếu niên bắt lợn rừng

Đầm nước này không giống với nơi mấy người Bạch Quân Quân ngã xuống, nơi đó đã là phần cuối cùng, ngoài hướng đi vào rừng còn có đường thì phần lớn những hướng khác đều đã bị chặn kín, cho nên hoàn toàn không cần lãng phí sức lực đi bộ.

Sau khi tỉnh lại, Lý Văn Li phát hiện xung quanh là một khu rừng rậm rộng lớn mênh mông bát ngát, hơn nữa bên cạnh còn có một đứa trẻ. Nhìn thấy tình hình trước mắt, hắn không khỏi vô cùng đau đầu.

Dù sao trong đoàn đội của hắn, ngoài A Đao ra thì tất cả đều là mấy đứa trẻ, đương nhiên mang theo một Thố Tử mới mười hai tuổi đã quá đủ đối với hắn, bây giờ lại xuất hiện một đứa trẻ bốn tuổi, Lý Văn Li chỉ cảm thấy như ông trời muốn đùa bỡn với hắn.

Hơn nữa việc đầu tiên sau khi đứa trẻ này mở mắt chính là muốn tìm tỷ tỷ, không tìm thấy tỷ tỷ thì bắt đầu gào khóc.

Hơn nữa nói đến cũng lạ, hắn vừa khóc thì mưa lại trút xuống, lần nào cũng như vậy.

Lý Văn Li nghĩ tới nghĩ lui, nói thật không phải chưa từng nghĩ đến việc nửa đêm lén lút chạy trốn.

Nhưng mà sau khi phát hiện ra bí mật của Bạch Linh Vũ, hắn vẫn quyết định giữ Bạch Linh Vũ lại bên cạnh. Hai người bọn họ chạy ngược chạy xuôi lung tung ở trong này cả ngày như rắn mất đầu, thật sự không biết nên đi về phía nào, cuối cùng chỉ có thể trở về bên cạnh đầm nước một lần nữa.

Ai ngờ ban đêm cùng ngày lại gặp phải lợn rừng đi tuần.

Hai người ở lại trong một hang đá gần đầm nước, nơi này không có gì che chắn cả, nửa đêm mà gặp phải lợn rừng thì thật sự rất đau đầu.

May mà lòng cảnh giác của Lý Văn Li rất mạnh, biết có lợn rừng xông vào, lập tức tóm lấy Bạch Linh Vũ trốn lên chỗ cao.

Nếu không nói không chừng hai người bọn họ đã bị lợn rừng giẫm cho bẹp dí sau đó hất bay rồi cũng nên.

Nhưng mà Lý Văn Li đã dùng hết dị năng lúc phóng ra bức tường đao bằng gió, cho nên giờ phút này ngoại trừ một cơ thể bằng xương bằng thịt ra thì hắn không còn gì khác nữa.

Không còn cách nào khác, Lý Văn Li chỉ có thể chấp nhận hoàn cảnh khó khăn này, đứng trên cao nhìn chằm chằm lợn rừng phá hoại “nhà” của bọn họ mà không biết làm thế nào.

Tất cả trái cây dại mà Lý Văn Li tìm được vào ban ngày cũng đều uổng công, trở thành vật trong bụng của lợn rừng, hơn nữa sau khi kiếm được của hời lần này, lợn rừng nếm được mùi vị ngon ngọt, buổi tối ngày hôm sau lại mang theo cả nhà đến đây.

Lý Văn Li thật sự nhịn không được, lúc này mới bố trí cạm bẫy, lợi dụng thức ăn khiến cho lợn rừng đánh nhau rồi sau đó đào bẫy chờ đợi lợn rừng rơi xuống sau cuộc giao chiến.

Ai ngờ chờ đến lúc hắn đi tìm chiến lợi phẩm thì lại phát hiện trong bẫy ngoài vết máu ra thì lợn rừng đã sớm không cánh mà bay.

Lúc đó, Bạch Linh Vũ nhìn thoáng qua chiếc bẫy trống không thì không khỏi thở dài.

“Lợn rừng chạy mất rồi.”

Ngày hôm qua hắn còn vất vả ra sức tìm cành cây như vậy, tất cả đều toi công rồi.

Lý Văn Li lại ngắt lời: “Không thể nào, chắc chắn là có tên khốn kiếp nào đó đã đến trộm mất lợn rừng của ông đây.”

“Sao có thể chứ?” Bạch Linh Vũ mở to hai mắt nhìn.

Lý Văn Li nhìn thoáng qua vách tường trơn bóng của chiếc bẫy kia, không khỏi cười nhạo.

Hắn đã tốn rất nhiều sức lực để sửa sang chiếc bẫy này, đào sâu khoảng hai thước.

Con lợn rừng nào mà chân lại dài như vậy, có thể chạy được ra ngoài?

Hơn nữa, hắn đã cắm đầy trường mâu vào bẫy, là một chiếc bẫy không để lại chút đường sống nào, một khi lợn rừng rớt xuống, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ cơ hội nào để chạy trốn.

Cuối cùng, cho dù nó thật sự có thể chạy mất thì sao vách tường kia lại trơn bóng như mới thế được? Vách tường đó là sau khi đào xong bẫy, hắn cố ý dùng dao găm mãi nhẵn từng chút từng chút một, cho dù có dùng lưỡi đao bằng gió cũng không chắc chắn có thể san phẳng thành như thế được.

Nhưng người này lại có thể im hơi lặng tiếng mà trộm mất lợn rừng của hắn.

Điều này chứng tỏ người này hoặc là dân cư vốn sống ở nơi này, hoặc là thổ phỉ hay quân đội gì đó trốn ở nơi rừng sâu núi thẳm này.

Vì bảo đảm sự an toàn của chính mình, Lý Văn Li đã thức suốt đêm làm ra cạm bẫy thứ hai cũng chính là thiên la địa võng. Hắn tin chắc rằng người này tự nhiên được không một con lợn rừng nên chắc chắn sẽ lại đến lần nữa. Vì vậy Lý Văn Li bố trí cạm bẫy thứ hai ở đây chờ người tới.

Bình Luận (0)
Comment