Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 190 - Chương 190. Nguyên Nhân Chọc Tổ Ong Vò Vẽ

Chương 190. Nguyên nhân chọc tổ ong vò vẽ Chương 190. Nguyên nhân chọc tổ ong vò vẽ

Hắn với Bạch Quân Quân chỉ gặp nhau có mấy lần, chứ đừng nói là thứ đệ thứ muội của Bạch Quân Quân.

Cho nên hồi nhặt được Bạch Linh Vũ, Lý Văn Li hoàn toàn không nghĩ đến Bạch Dương thị.

Ai ngờ thế giới này nhỏ như vậy, khiến hắn lại gặp phải.

Uổng công hắn ở dọc đường nghe ngóng tin diệt tộc của Bạch Dương thị.

Có điều lúc trước Bạch Quân Quân không ngại ngàn dặm cũng phải đến chỗ Vũ Văn Tuyển, sao giờ lại rời đi? Vậy là không tôn trọng thành quả lao động của hắn đúng không? Có biết để hộ tống nàng đến đất bắc đã phải thiệt hại bao nhiêu nhân lực với vật lực của hắn không?

Bị Lý Văn Li hỏi như vậy, Bạch Quân Quân trố mắt một hồi rồi trả lời: “Ờm… tại vì chiến loạn, hắn nói đất bắc không an toàn nên kêu ta đến Bích Lạc tị nạn trước.”

Vì thế Vũ Văn Tuyển đã cho một đội quân tinh nhuệ cải trang thành dân thường hộ tống nàng rời đi, thế nhưng trên đường các nàng nhiều lần gặp phải giặc cỏ, toàn bộ quân tinh nhuệ đã chết sạch.

Ba tỷ muội Bạch Quân Quân mới lưu lạc ở hoang dã không liên lạc với Vũ Văn Tuyển được, chỉ có thể một mình đến Bích Lạc trước đợi Vũ Văn Tuyển đến tìm nàng.

Bạch Quân Quân vì sinh tồn mà bán Bạch Táp Táp với Bạch Linh Vũ cho giặc cỏ lấy đồ ăn, rồi kế đến là Bạch Quân Quân hiện tại xuyên tới, tuy nhiên khúc này Bạch Quân Quân tự động giấu đi.

Bạch Quân Quân nói xong lại nhìn về phía Lý Văn Li: “Còn ngươi thì sao, lúc trước ngươi rời khỏi đất phong của Cửu hoàng tử đã đi đau?”

“Ta cứ đi quanh quẩn trong đất bắc thôi, có điều may mắn hơn ngươi một chút là võ công của A Đao nhà ta khá đáng tin cậy, lúc lăn lộn khắp nơi nhặt được mấy người bạn nhỏ, sau đó đi về phía nam gặp phải những chuyện đó, kế đến là trộm thuyền.”

Lý Văn Li nói rất nhẹ nhàng, nhưng nói đến trộm thuyền, Bạch Quân Quân nhớ tới vấn đề nàng vẫn luôn canh cánh trong lòng.

“Rốt cuộc hôm đó là sao vậy? Bản lĩnh của bọn A Đao không giống như sẽ làm kinh động cả doanh trại.”

Nếu lúc ấy Lý Văn Li không làm ầm ĩ như vậy thì chưa chắc nàng đã rơi xuống nước.

Nếu không rơi xuống nước thì có khi bây giờ đã chạy trốn tới Bích Lạc.

“Chuyện này…” Lý Văn Li gãi gãi đầu vẻ mặt vô tội.

Trên thực tế đêm hôm đó, bọn họ rời khỏi đội ngũ đã ẩn núp ở làng chài gần đó, mục đích là theo dõi thời gian trông coi của quân Tuyên Uy, với vị trí của thuyền đánh cá.

Vốn dĩ Lý Văn Li chỉ nghĩ lặng lẽ trộm một chiếc thuyền rồi chạy lấy người, ai ngờ lúc quan sát bị quân Tuyên Uy phát hiện khác thường.

Không biết hai hôm đó quân Tuyên Uy có lễ lộc gì, không biết bọn họ kiếm đâu ra một đám kỹ nữ, hai ngày hai đêm toàn doanh cuồng hoan, cuối cùng hình như kỹ nữ không hầu hạ được nữa, muốn rời đi nhưng quân Tuyên Uy lại không chịu buông tha.

Kỹ nữ cầm đầu đi theo trưởng quan quân Tuyên Uy nói chuyện, ai ngờ trưởng quan kia rất kiêu ngạo nói muốn đi cũng được, có điều phải bò qua háng chúng mới được đi.

Kỹ nữ nghe xong quỳ xuống thật.

Nhưng khi bò lại bị quân Tuyên Uy dùng đủ mọi cách sỉ nhục.

Nói tóm lại kỹ nữ với quân Tuyên Uy cãi vã, mấy tên quân Tuyên Uy đó rõ như ban ngày muốn cưỡng hiếp những kỹ nữ ấy.

Thiếu niên A Đao không nhìn được nữa, liên tục siết chặt nắm đấm.

Lúc ấy Lý Văn Li thờ ơ nói một câu: “Muốn đi thì đi đi, mà nhớ phải xuống tay tàn nhẫn một chút tránh để lại hậu họa.”

Cứ như vậy, thiếu niên đội bảy người cầm đao lên xông đến.

Quân Tuyên Uy bị đánh lén không kịp phòng bị, chờ khi bọn họ hoàn hồn lại, con cháu của vài kẻ đã bị băm nát.

Vì thế hai bên khiêu chiến.

Lúc Lý Văn Li chậm rãi đến làng chài thì thấy mấy kỹ nữ đang nghiêng ngả lảo đảo chạy ra.

Lý Văn Li nghiêng người để các nàng đi, rồi sau đó một mình ngăn cản nguy binh.

Cứ như vậy, đội bảy người đánh đau bọn chúng một trận rồi mới công khai cướp thuyền chạy lấy người.

Quân Tuyên Uy bị thái độ kiêu ngạo của họ chọc điên, lập tức phái thuyền truy kích, thậm chí còn lấy vũ khí bí mật của mình ra.

Bình Luận (0)
Comment