Mọi người đều xúc động trước hương vị gia đình đã mất từ lâu này.
Đặc biệt là Bạch Quân Quân, đây là lần đầu nàng được ăn đồ xào có dầu muối, không khỏi trợn mắt nhìn.
“Tại… tại sao lại có dầu muối?”
“Dầu là từ chính thịt lợn, còn muối thì lấy từ rễ của mấy cái cây đó.”
Lý Văn Li chỉ chỉ một vùng tro đen cách đó không xa.
Bạch Táp Táp nói: “Hồi nãy Văn Li ca nhổ rất nhiều cây về, huynh ấy đốt cây thành tro, rồi bỏ tro vào nấu với nước, nấu sôi xong dùng quần áo lọc sau đó ra được thứ gì đen đen.”
“Đúng vậy, đây là muối đen.” Lý Văn Li cười gật đầu: “Có rất nhiều thực vật trong cơ thể chứa muối, chỉ cần phân biệt rõ là có thể tinh luyện ra muối đen, trong sách nhà nông đều có ghi lại, tài nữ đệ nhất thiên hạ không biết hả?”
“...” Bạch Quân Quân vừa định khen một câu thật là lợi hại, nhưng lời của Lý Văn Li khiến cho câu khen của nàng nghẹn lại trong cổ họng.
Tuy nhiên phải nói là nguyên chủ chỉ toàn xem thiên văn địa lý thơ từ ca phú không có chút gì hữu dụng. Mà cố tình nàng ta lại không hề hứng thứ gì với kỹ thuật nuôi trồng, phương thuốc cổ truyền, kỹ năng sinh tồn ngoài hoang dã.
Nhưng có hứng thứ hay không đều là quyền tự do của nàng ta, cái tên này dựa vào đâu hở tí là châm chọc một câu?
Chẳng lẽ bởi vì nguyên chủ cắm cho hắn cái sừng à?
Mà nghĩ vậy xong, Bạch Quân Quân lại ngạc nhiên thấy hình như không sai lắm.
Đã cắm sừng người ta, mà thân là một dị năng hệ phong lại rộng lượng không lấy mạng chó của nguyên chủ, chỉ thỉnh thoảng mới nói mấy câu châm chọc, quả thực đủ tu dưỡng rồi.
Cho nên Bạch Quân Quân chỉ có thể không nặng không nhẹ đáp lại một câu.
“Ngươi khá là hiểu biết.”
Lý Văn Li cong môi: “Cũng tạm.”
Đoạn đối thoại ngươi đáp ta trả của hai người khiến cho Bạch Táp Táp nhìn mà ngây người.
Trước kia trưởng tỷ chán ghét Lý Văn Li, mỗi lần gặp mặt đều không cho sắc mặt tốt, cho dù Lý Văn Li xả thân hộ tống tỷ ấy đến địa bàn của Cửu hoàng tử, trưởng tỷ vẫn bày ra dáng vẻ lạnh nhạt, đâu có giống như bây giờ hai người có thể ngồi cùng bàn ăn cơm như vậy, thậm chí còn tới lui nói chuyện phiếm!
Thực sự kỳ quái.
Nhưng mà thế thì cũng khá tốt.
Nhớ tới cha uy nghiêm không ít lần trách phạt trưởng tỷ vì chuyện hôn sự cùng Lý Văn Li, nếu trưởng tỷ có thể lần nữa hòa thuận với Lý Văn Li, cha dưới suối nàng chắc cũng sẽ nhắm mắt xuôi tay.
Tuy nhiên suy nghĩ này chỉ chớp nhoáng bay qua, Bạch Táp Táp không dám nghĩ lung tung nữa.
Bởi vì lòng trưởng tỷ như kim dưới đáy biển, nàng muốn nhận được sủng ái của trưởng tỷ thì không nên đoán mò tình cảm của tỷ ấy.
Lúc đó Bạch Quân Quân không biết nội tâm Bạch Táp Táp phức tạp, nàng chỉ nghiêm túc ăn thịt, cảm thấy Bạch Linh Vũ đã làm một chuyện rất tốt.
May mà lúc đó đệ ấy cực lực khuyên mình cho Lý Văn Li gia nhập.
Hắn nấu ăn… thật đúng là ngon muốn chết!
“Đúng rồi, ta thấy ngươi có hái mấy loại quả dùng để gội đầu tắm rửa về, chút nữa đưa cho ta dùng với.”
“Gội đầu tắm rửa??” Mặt Bạch Quân Quân nghệch ra nhìn hắn: “Ta có mấy thứ đó hồi nào chứ?”
“???” Lý Văn Li ngơ ngác nhìn nàng: “Là gừng gió với bồ hòn ngươi để trong kho hàng đấy.”
“????” Bạch Quân Quân nhảy ra gấp trăm lần dấu chấm hỏi của Lý Văn Li.
Bạch Táp Táp là người đầu tiên nhớ ra, nàng kêu lên một tiếng.
“Trưởng tỷ, có phải mấy thứ quả dại chiều hôm qua tỷ hái về không.”
“Ha! Ngươi không ngốc đến độ lấy ra ăn đấy chứ?” Lý Văn Li cảm giác mình đã đoán ra cái gì, cười rộ lên.
Bạch Quân Quân híp mắt lại, trong mắt toát ra hơi lạnh khiến người ta sợ hãi.
“Có ý kiến gì?”
“Khụ… không có, nhưng mà so với ăn nó, thì chắc chắn nó còn có giá trị với công dụng tốt hơn.”