Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 204 - Chương 204. Sáp Ong

Chương 204. Sáp ong Chương 204. Sáp ong

Bạch Quân Quân nhìn tầng bột phấn trên người hai com chi, ban đầu nó có màu đen với xanh lúc còn có chút màu nâu, nhưng bây giờ bột phân với mật ong đã hòa lại thành một, không nhìn ra dáng vẻ vốn có.

Nàng bẻ ra đùi chim cắn một miếng, nhưng vào khoảnh khắc bỏ vào miệng, cảm giác toàn bộ đầu óc đều nổ mạnh.

Đây là mỹ vị nhân gian.

Mắt Bạch Quân Quân trừng to còn hơn chuông đồng.

Thịt này hoàn toàn không có mùi tanh, lớp bột phấn như hương liệu, chúng nó bao trùm lấy thịt che đi mùi tanh, có tác dụng tăng độ tươi, điểm chết người chính là trong cái giòn mặn có thêm cái ngọt của mật ong, vì thế vị càng thêm phong phú.

Sau khi nướng chim nhỏ co lại, mấy người họ gió cuốn mây tan, chỉ chốc lát đã xử lý sạch hai con chim chỉ còn lại xương.

Lúc đầu mấy tiểu hài nhi nhìn Lý Văn Li giết chim còn thấy có hơi tàn nhẫn, khi nhổ lông bọn nhỏ còn nói thầm sao mà nhiều lông quá vậy.

Nhưng bây giờ, mọi người một chốc xử lý mười con chim nhỏ, ăn xong không thấy no mà ngược lại càng thêm đói bụng.

May mà Lý Văn Li chỉ làm thịt tới ba mươi con chim, nhìn thấy mất miếng thịt trắng bóng, đám tiểu hài nhi thở phào một hơi, vì thế buổi sáng nay ai nấy đều vui sướng nướng BBQ.

Bạch Quân Quân cảm thấy, đây chắc chắn là chầu cơm ngon nhất trong hai kiếp của nàng, không gì sánh nổi.

Thậm chí còn thắng áp đảo lợn rừng nướng của lão Khâu thúc ở Bích Đàm.

Nói đến đây, Bạch Quân Quân thắc mắc nhìn Lý Văn Li: “Sao ngươi lại có mấy thứ này?”

Bạch Quân Quân nói đến là mấy chai lọ vại bình đựng hương liệu của hắn.

Lý Văn Li thành thật trả lời: “Lấy ở Uy Phong đường.”

Trán Bạch Quân Quân giật giật, hôm đó nàng cũng ở đấy!

Nàng chỉ chế biến thạch tín, lại không để ý chai lọ vại bình trong bếp!!!

Đây chắc là Tiếu Diện đưa cho hắn.

Bạch Quân Quân cảm giác mình đã bỏ lỡ một trăm triệu.

Còn Lý Văn Li thì như cảm nhận được ánh nắng cực nóng của nàng, yên lặng bỏ chai lọ vại bình đựng hương liệu vào trong túi da của mình.

“...” Bạch Quân Quân.

“Khu rừng này thật sự rất lớn, ta cảm thấy nơi đây chắc là có rất nhiều kho báu, chúng ta đi tìm kiếm đi.” Lý Văn Li lái sang chuyện khác.

Dù sao người ở căn cứ Gấu Trắng đều là trộm cướp có trị số vũ lực dũng mãnh mà, kêu nàng đi cướp đồ của hắn, còn không bằng để nàng đi thăm dò rừng cây.

Mà lời này của Lý Văn Li quả nhiên khiến cho Bạch Quân Quân hứng thú, nàng híp mắt nhìn khu rừng, trong mắt có thêm một tia cuồng nhiệt.

Đợi mọi người ăn uống no đủ xong, bây giờ Lý Văn Li mới vui vẻ thoải mái kêu Bạch Táp Táp đi đổ bồn nước nóng trụng lông chim đi, đổi nước sạch rồi đun sôi lần nữa.

Bạch Quân Quân nhìn hắn lại muốn mò mẫm thứ gì đó thì không khỏi thắc mắc: “Muốn làm gì?”

Lý Văn Li buồn cười nhìn nàng: “Cho ngươi xem cái gì là nến bảo vệ môi trường.”

Lý Văn Li nói rồi đi lấy mười mấy cân tổ ong vô dụng qua đây, chờ nước sôi rồi hắn bỏ từng miếng vào chậm rãi nấu.

Giờ phút này nhìn thấy Lý Văn Li nấu mấy cái tổ ong đen tuyền vô dụng, Bạch Táp Táp tràn đầy tò mò thò qua.

Lý Văn Li kêu bọn họ lấy tất cả lọ rỗng lại đây.

Bạch Táp Táp không hề nhập nhằng, cộp cộp cộp lên lầu ba lấy hết lọ rỗng xuống.

Lý Văn Li không ngờ Bạch Táp Táp lại làm nhiều lọ rỗng như vậy.

Nhưng nghĩ đến hai cái phòng lớn trên đại thụ thì lại thấy bình thường, tất nhiên mấy thứ này là dùng khối gỗ lấy ra từ hai phòng làm nồi chén gáo bồn.

Tổ ong đen tuyền được bỏ vào nước sôi chỉ chốc lát đã biến thành cháo màu đen, chờ khi tan chảy toàn bộ, Lý Văn Li ra ý bảo Bạch Quân Quân đặt yếm lên thùng làm vải lọc.

Bạch Quân Quân phối hợp đặt lên, vì thế dung dịch màu đen kia bắt đầu chảy vào bồn, vải bố lọc phần lớn tạp chất, chỉ để lại một bồn chất lỏng màu nâu đen.

Bình Luận (0)
Comment