Xem ra Gấu trắng cũng không lạnh lùng như những lời đồn bên ngoài, không chừng căn cứ H thật sự có thể xem xét để kết giao bằng hữu với Gấu trắng.
Khoé miệng Lý Văn Li cũng hơi cong lên.
Mấy đứa nhỏ bị Bạch Quân Quân lừa gạt đã quên mất đau thương, tất cả đều nghiêm túc câu cá, trên thực tế không có mồi câu cũng không có cần câu, càng không có dừng lại một chỗ không di chuyển, bọn họ cứ để thân cây bèo ở đó trôi theo thuyền thì căn bản không có khả năng câu được cá.
Mặc dù ngay từ đầu mọi người đều mang theo sự mong chờ rất lớn, dù sao trưởng tỷ cũng là bậc thầy bắt cá, nàng nói khẳng định không sai.
Nhưng mọi người rướn cổ lên đợi rồi lại đợi, trước sau vẫn không thấy cá, cuối cùng cũng lộ ra chút thất vọng.
Có lẽ vừa có một trận đại hồng thuỷ, cá trốn ở đáy nước không dám ra cũng khó nói.
Mọi người chỉ thấy được tình hình bên ngoài, lại không biết mấy cây bèo đang ngâm mình dưới nước này cũng đang yên lặng nỗ lực.
Chúng nó có ý thức càng ngày càng dài ra, những chiếc xúc tu dường như chạm thẳng tới đáy sông.
Những xúc tu này cũng giống như những con bạch tuộc không ngừng tìm kiếm ở dưới đáy sông, phàm là những nơi có cá sinh sống thì sẽ tự động bắt.
Cứ như vậy, sau khi trải qua thăm dò bắt giữ, những cây bèo thật đúng là đã "câu" lên được mấy con cá lấp loé.
!!!
Mấy đứa bé vừa mừng vừa sợ, đơn giản không dám tin vào hai mắt của mình.
Kẻ đầu têu Bạch Quân Quân bình tĩnh nhìn tất cả những thứ này, một chút khác thường cũng không có.
Lý Văn Li phối hợp với bọn nhỏ cuộn thành một đoàn.
"Đã đói bụng rồi, vậy chúng ta ăn cá sống đi."
Nói xong hắn lấy ra một con dao găm mang theo bên người nhanh nhẹn mổ bụng cá cạo vảy cắt thành miếng.
Cũng may đây là thời cổ đại không ô nhiễm, ở mạt thế bọn họ cũng không dám trực tiếp ăn cá sống.
"Đáng tiếc không có than, nếu không ở đây vừa chèo thuyền vừa nướng cá tuyệt đối là sự hưởng thụ hoàn mỹ nhất." Lý Văn Li nói thầm xong thì ngẩng đầu nhìn Bạch Quân Quân.
"Ngươi biết làm than không?"
Lý Văn Li hỏi dĩ nhiên không phải là phương pháp làm than thông thường.
Bạch Quân Quân là dị năng hệ mộc, nàng có thể tạo ra thuyền gỗ chắc là cũng có thể tạo ra than lửa?
Dù sao than cũng là gỗ.
Bạch Quân Quân cười lạnh ăn một miếng cá sống hỏi: "Ngươi có thể trực tiếp làm ra điện không?"
Ý là, điện dựa vào gió mới có thể phát ra, hắn là dị năng hệ phong có phải cũng có thể trực tiếp phát điện hay không?
Lý Văn Li nhất thời nghẹn lời.
Một lúc lâu sau mới lúng túng sờ mũi một cái: "A, không thể, không có chuyện gì, ta biết phương pháp thủ công, hôm nào ta làm chút than cải thiện bữa ăn cho mọi người."
Bạch Táp Táp rất bất ngờ.
"Văn Li ca, anh còn biết làm than à?"
Đối với quý tộc mà nói than củi là thứ sẽ không có ai đụng vào, dù sao cũng làm tổn hại sự nhã nhặn của quân tử.
Không nghĩ tới Lý Văn Li vậy mà biết làm than.
Bạch Quân Quân lại không cảm thấy kinh ngạc: "Ngay cả sáp ong hắn cũng biết làm, làm được than thì có gì mà kỳ lạ?"
Lý Văn Li cười phụ họa: "Quả thật là như thế, đại tiểu thư nói đúng."
Bạch Táp Táp nhìn thoáng qua hai người, chẳng biết tại sao chỉ cảm thấy bắt đầu từ hôm qua hai người này đã có thêm một mùi vị quen thuộc không thể nói rõ được.
Nàng cũng không nói được đây là cái gì, dù sao sự ngăn cách giữa bọn họ dường như lại ít đi rồi.
Bạch Táp Táp tự cảm thấy đã nhìn trộm được thiên cơ, nhanh chóng buộc chặt tâm trạng nghiêm túc ăn.
Con cá này thịt thơm ngon, cho dù ăn sống cũng cảm thấy vô cùng mỹ vị, đừng nói chi là Lý Văn Li còn có rất nhiều gia vị.
Hắn chỉ lấy ra một loại bột gia vị không nói được tên và dầu, nhưng hai thứ này phối hợp với nhau cá sống đã có hương vị được trời cao ưu đãi rồi.
Mấy người chèo thuyền trên hồ ăn cá sống, sự sợ hãi đêm qua và sáng sớm ngỡ ngàng, tất cả đều đã tạm thời quên mất đang ở
giữa núi non sông suối.
Một chiếc thuyền nhỏ trôi dạt từ từ về phía trước không biết điểm cuối cũng là sự vui sướng.