Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 217 - Chương 217. Con Thuyền Noah

Chương 217. Con thuyền Noah Chương 217. Con thuyền Noah

Người khác còn nói trong căn cứ súng đạn nhét tràn đầy, nhưng sự thật chứng minh như thế nào?

Nhưng bây giờ mắt thấy mới là thật hắn không thể không tin.

Chuyện dở khóc dở cười nhất chính là ba đứa nhỏ tỉnh lại nhìn thấy có thêm một chiếc thuyền nhỏ vậy mà trong mắt không hề có một tia ngạc nhiên nào, Lý Văn Li cũng muốn nghi ngờ có phải Bạch Quân Quân đã dùng quá nhiều khả năng siêu cấp khiến cho bọn nhỏ này đều miễn dịch.

Quả nhiên, không đợi bọn nhỏ hỏi, Bạch Quân Quân đã chủ động giới thiệu: "Thuyền này là hồ ly ca ca của các ngươi làm, có tên là con thuyền Noah."

Lý Văn Li nhìn nữ tử mở mắt nói lời bịa đặt này, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Lúc đó bọn nhỏ có vẻ mặt sùng bái nhìn hắn: "Hồ ly ca ca anh thật lợi hại."

"..." Lý Văn Li.

Mấy người phải chèo thuyền ra ngoài, xuất phát từ việc không biết phải đi mấy ngày nên lo lắng, cuối cùng vẫn bỏ gia sản của bọn họ vào giữa gốc cây đã được khoét ra thành hốc, dù sao nơi đó có địa thế cao nhất.

Bạch Quân Quân để bọn nhỏ cầm đèn chiếu sáng xong, mỗi người đều xếp một bình kẹo mật ong, lúc này mới bắt đầu xuất phát.

Lý Văn Li ngồi ở mũi thuyền phụ trách quan sát, Bạch Quân Quân ngồi ở đuôi thuyền phụ trách kiểm soát hướng đi và tốc độ của thuyền.

Ba đứa nhỏ thì ngồi ở giữa.

Con thuyền của Bạch Quân Quân phải truyền dị năng vào là có thể tự chèo về phía trước, cũng không cần sức người, cho nên trong tay nàng đang cầm mái chèo chẳng qua là giả vờ.

Có lẽ là do đêm qua trên trời rơi xuống dị tượng, bầu trời âm u không nhìn thấy ánh nắng, vùng đất mà hôm qua bọn họ còn chạy tới chạy lui bây giờ tất cả đã biến thành hồ nước.

Kể cả hố bẫy heo rừng, bẫy ong rừng tất cả đều đã biến thành một vùng biển mênh mông.

Bạch Linh Vũ không nhịn được mà chậc chậc lấy làm kỳ lạ.

"Nước này đến từ đâu chứ?"

Lúc hắn sinh sống ở cạnh đầm nước cũng chưa từng thấy nhiều nước như vậy, thật sự là kỳ lạ.

"Có lẽ là gần đây có mạch nước ngầm. Bạo động tối hôm qua có lẽ đã khiến cho mặt đất dưới sông nứt ra." Lý Văn Li kiên nhẫn giải thích một câu.

"Cũng không biết nước này có rút xuống hay không." Bạch Táp Táp có chút tiếc nuối, nàng cảm thấy nơi dòng suối nhỏ này rất thích hợp để sinh sống, là chỗ cho nàng cảm giác muốn ở đây ổn định cuộc sống chỉ sau Bích Đầm, bây giờ cứ bị chìm như vậy cũng thật đáng tiếc.

"Nước sẽ rút xuống thôi." Bạch Quân Quân an ủi.

Tuy là như thế, nhưng phiêu bạt ở nơi mênh mông cuồn cuộn nước này, khó tránh khỏi khiến cho người ta sinh ra cảm giác con người bé nhỏ như vậy.

Bạch Táp Táp thương cảm thở dài: "Thiên hạ to lớn, nơi nào mới là nhà của chúng ta đây."

Ở Bích Đầm thường phải trốn tránh nha dịch đi bắt lính, thật vất vả ở dòng suối nhỏ này mới không có nha dịch quấy rầy, nhưng lại gặp thiên tai.

Chuyện này thật sự là ông trời không cho đường sống sao?

Bạch Quân Quân nhìn thấy mọi người ủ rũ như thế, không hề an ủi, mà chỉ đưa tay vào trong nước vớt ra mấy cây bèo rong: "Các ngươi đói không?"

"???" Quả nhiên ba đứa nhỏ đã di dời lực chú ý.

Sáng sớm đi ra ngoài, quả thực bọn họ cũng chưa ăn thứ gì, vừa nói như vậy bụng đã kêu lên ùng ục.

Bạch Quân Quân cầm rong bèo đưa cho bọn nó: "Đây là thứ mà cá thích ăn, không ngại thì thử một chút xem có con cá nào oan uổng mắc câu hay không."

Lời này vừa nói ra, những đứa trẻ quả nhiên không hề xuân thu đau buồn nữa, mà cảm thấy hứng thú cầm lấy rong bèo.

"Thật sự có hiệu quả sao?"

"Thử một chút chứ sao." Bạch Quân Quân nhún vai.

Thế là mấy đứa nhỏ rất nghiêm túc để thử.

Lý Văn Li thấy cảnh này có hơi ngạc nhiên, đều nói người đội trưởng Gấu trắng này cực kỳ bao che khuyết điểm, người khác sống chết thế nào nàng mặc kệ, nhưng người của mình mà bị bắt nạt nhất định sẽ trả thù lại, cũng như người trong nhà chịu uất ức nàng cũng sẽ nghĩ biện pháp để dỗ.

Nhìn một màn trước mắt này, Bạch Quân Quân đã sớm coi ba đứa nhỏ này như người của nàng rồi à?

Bình Luận (0)
Comment