Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 216 - Chương 216. Giao Dịch

Chương 216. Giao dịch Chương 216. Giao dịch

Nhân sâm kéo dài sinh mệnh cho người bình thường, thự sam nhỏ có thể cung cấp dị năng hệ mộc cho nàng, mà đối với dị năng địa thuỷ hoả phong mà nói, thuỷ linh, hoả linh cũng giống như mộc linh thự sam, là đồ tốt để thăng cấp cho dị năng của bọn họ.

Mặc dù Lý Văn Li không nói rõ, nhưng Bạch Quân Quân cũng không ngốc.

Lý Văn Li để cho Bạch Linh Vũ giúp đỡ tinh chế ra thạch anh ở hồ nước này, tất nhiên là trong hồ này có thuỷ linh.

Lúc đầu Bạch Quân Quân còn nghĩ chịu thiệt một chút giả vờ như không biết sự tồn tại của thuỷ linh, dù sao hiện tại cũng đang trông cậy vào Lý Văn Li chỉ bảo cho Bạch Linh Vũ, hắn không dạy thì Bạch Linh Vũ cũng không có cách nào để nắm giữ được dị năng hệ thuỷ, nếu như vậy thì Bạch Linh Vũ chỉ có thể là đứa nhỏ kỳ quái, người vừa khóc là sẽ có cơn mưa rơi xuống.

Chờ Lý Văn Li dạy cho Bạch Linh Vũ biết rồi, Lý Văn Li khôi phục lại được dị năng dĩ nhiên sẽ giấu bọn họ lấy mất thuỷ linh.

Biết rõ là như thế nhưng Bạch Quân Quân không có cách, ai bảo nàng không biết dị năng hệ thuỷ.

Có điều mặc dù bỏ qua thuỷ linh nơi này, nhưng phần lớn nguồn nước ở cổ đại đều không bị ô nhiễm, nói không chừng còn có cơ hội gặp được thuỷ linh khác, đến lúc đó nàng lại giúp đỡ Bạch Linh Vũ thu hoạch được thuỷ linh cũng chưa biết chừng.

Mà bây giờ, đã có cơ hội xoay chuyển, Bạch Quân Quân không do dự nữa, trực tiếp đưa ra điều kiện thứ nhất.

Lý Văn Li nhìn dáng vẻ không nhượng bộ của nàng, đau lòng đến mức nhắm mắt lại.

"Thành giao."

Bạch Quân Quân thỏa mãn cong môi.

Hai người nói nhỏ ở bên ngoài, ba đứa nhỏ ở bên trong không nghe rõ, chỉ cho là bọn họ đang lo lắng về việc rừng cây bốc cháy và ao hồ bị vỡ đê bất thình lình.

Một lúc lâu sau Bạch Táp Táp đột nhiên nhớ ra bên dưới còn có vật tư vẫn chưa vớt lên, không khỏi than vãn một tiếng.

"Vừa rồi đúng là quên không đưa nhà xí và nhà tắm lên trên."

"..." Trên trán Bạch Linh Vũ và Tiểu Sơn đồng thời toát ra mồ hôi: "Không... Không cần nữa đâu."

"Không phải lo liệu việc nhà thì không biết củi gạo dầu muối đắt." Bạch Táp Táp đau lòng không thôi!

...

Cả một đêm, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li dường như không ngủ.

Bọn họ như hai ngọn núi lớn, vững vàng canh giữ ở cửa, nhìn chằm chằm vào ngọn lửa ở sâu trong rừng cây và mực nước có khả năng dâng cao.

Mà ba đứa nhỏ trong phòng lại nhìn hai thân ảnh cao lớn vĩ đại này, cuối cùng không ngăn được cơn buồn ngủ, dần dần ngủ thiếp đi.

Khi bầu trời cuối cùng cũng lộ ra màu trắng bạc, dung nham ở nơi sâu thẳm trong rừng cây dường như đã ngừng dâng lên, nhưng nước ở bốn phía xung quanh vẫn như cũ không có ý rút xuống.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li nhìn nhau một cái, quyết định ra ngoài xem xem.

Nhưng ba đứa nhỏ trong hốc cây thì phải làm sao?

Dẫn theo bọn nó mạo hiểm thì không thực tế, không dẫn theo thì lại không yên tâm.

Hai người suy tính nửa ngày, cuối cùng vẫn quyết định dẫn theo bọn nó đi bên cạnh.

Dù sao cũng không có biết liệu sau khi bọn họ rời khỏi nơi này thì mực nước có thể trở nên khác thường một lần nữa hay không?

Nhân lúc đám nhỏ còn chưa dậy, Bạch Quân Quân sử dụng dị năng lại khoét một cái hốc trên cái nhà trên cây này, nàng khống chế gốc cây này để nó tự động nứt ra tạo thành một chiếc thuyền gỗ, trên thân thuyền còn bố trí ba chỗ ngồi trước giữa sau gần sát vào nhau.

Lý Văn Li nhìn năng lực này không ngừng hâm mộ.

"Năng lực của hệ mộc ở trên phương diện tìm cách sống sót ở nơi hoang dã quả nhiên vĩnh viễn thần kỳ."

Nhìn cái nhà trên cây này xem, nhìn con thuyền này xem, khiến cho người ta thèm nhỏ dãi biết bao nhiêu.

Bốn kỹ năng Địa Thủy Hỏa Phong nói đến đánh nhau thì rất hung hăng, nhưng ở trên phương diện sinh hoạt thì không có cách nào dùng những năng lực này để làm ra những đồ vật thực dụng, thế cho nên căn cứ mà bọn họ đến để phát triển mở rộng, mặc dù giá trị quân sự đứng đầu nhưng xây dựng cơ bản lại là kém nhất.

Căn cứ Gấu Trắng thì lại khác, nghe nói người ta dựa vào lão đại của hệ mộc nên mới có diện mạo cuộc sống khá giả.

Nhưng đây đều là truyền thuyết, chưa từng có ai đến căn cứ Gấu Trắng.

Trước kia Lý Văn Li nghe những điều này đều khinh thường, dù sao tất cả chỉ là bịa đặt, vô căn cứ bịa đặt ra ai mà tin được.

Bình Luận (0)
Comment