“Vì sao?” Bạch Quân Quân nhướng mày, cũng không biết Lý Văn Li lấy sự tự tin đó từ đâu ra.
Nói một cách nghiêm khắc thì bọn họ cũng chưa từng gặp phải tình huống núi lửa phun trào, hoàn toàn không có kinh nghiệm gì để đối phó với loại thiên tai này.
“Ta cảm giác được sự kiềm chế của địa hỏa, cùng lắm nó chỉ là loại địa hỏa nhỏ mà thôi, không mạnh mẽ bằng thủy mạch ở nơi này.”
Lý Văn Li cũng không hề giấu giếm, hắn chỉ vào hồ nước đột nhiên xuất hiện dưới lòng bàn chân: “Ta nghi ngờ khu rừng rậm này còn lớn hơn cả tưởng tượng của chúng ta, hơn nữa mấy năm nay nước lửa ở đây vẫn luôn đọ sức với nhau.
Ta từng đọc một đoạn ghi chép về sông Nam Bắc trong một quyển tạp văn viết về huyện này, nghe nói gần đây từng có một vùng đồng bằng, có địa hỏa và cả suối nước nóng, từng sinh ra vô số sinh linh.
Nhưng mà thật lâu trước kia, nơi này xảy ra sự vận động mạnh mẽ của vỏ trái đất, làm cho nước biển phía Đông chảy ngược, nước suối và nước biển hình thành sông Nam Bắc của bây giờ, mà vùng đồng bằng đó cũng không còn tồn tại sau sự vận động của vỏ trái đất nữa.”
“Ý của ngươi là có thể chúng ta đã rơi vào trên nền văn mình đó?”
“Đúng.” Lý Văn Li nhìn nơi này, chìm vào suy nghĩ: “Ngươi không cảm thấy cỏ cây ở nơi này đều cao một cách kỳ lạ sao? Không biết vì sao nơi này không bị nước sông che giấu, nhưng mà ta dám khẳng định, có sự đứt gãy bề mặt trái đất tồn tại giữa vùng đồng bằng đó và nơi chúng ta ở.”
“Tương đương với việc có khả năng chúng ta đang ở tầng một?” Bạch Quân Quân suy một ra ba, hiểu được những lời mà hắn nói.
Lý Văn Li tán dương gật đầu: “Đúng, có lẽ là như vậy.”
“Nếu nơi này từng tồn tại nền văn minh, vậy chẳng phải có nghĩa là có khả năng chúng ta đã rơi vào một đống kho tàng rồi sao?” Ánh mắt của Bạch Quân Quân lấp lóe hào quang.
“Ta không dám xác định có kho tàng hay không, nhưng thật sự không dám giấu giếm, ta cảm nhận được hương vị của địa hỏa. Nếu ngươi bằng lòng giúp đỡ ta lấy được hỏa linh thì ngày sau ta nhất định sẽ báo đáp ngươi bằng ba lời hứa hẹn.”
Hắn muốn hỏa linh chứ không phải hỏa tinh.
Tương đương với việc nàng mang cây thự sam đi mà không phải chỉ cần nước từ cây thự sam.
Bạch Quân Quân có thể cảm giác được sức nóng trong ánh mắt của Lý Văn Li, cho dù nàng từ chối thì Lý Văn Li vẫn sẽ một mình tiến về phía trước.
Nàng rất hiểu được cảm giác này, đổi lại là nàng thì nàng cũng sẽ nghĩ hết mọi cách để nâng cao dị năng, giống như cây thự sam mà nàng vẫn luôn mang theo trên người kia.
Nói đến thự sam, Bạch Quân Quân đột nhiên phát hiện nó còn ngâm mình ở trong dòng suối nhỏ, mà bây giờ dòng suối nhỏ đã biến thành sông lớn, cũng không biết mầm cây kia có ổn hay không.
Bạch Quân Quân lập tức không thèm để ý đến Lý Văn Li nữa, chỉ nhanh chóng phát ra dị năng kết nối với cây thự sam nhỏ.
Mà giờ phút này, cây thự sam nhỏ đang điên cuồng bổ sung hơi nước ở dưới đáy sông cảm nhận được lời kêu gọi của chủ nhân, quyết định che chắn tín hiệu lại, tiếp tục cắn nuốt dinh dưỡng trong nước.
Bạch Quân Quân cảm giác cây thự sam nhỏ không thèm để ý đến mình nên chỉ có thể thúc giục dị năng gia cố cỏ cây thực vật bảo vệ quanh mình thự sam, để tránh sinh vật nào đó ở dưới sông không có mắt tưởng nó là rong rêu mà gặm cắn.
Chờ làm xong hết thảy những chuyện này, Bạch Quân Quân mới mỏ mắt ra.
“Đồng ý với ngươi cũng được, ta có thể giúp ngươi lấy được hỏa linh nhưng mà ngươi phải cho Bạch Linh Vũ thủy linh trong hồ nước này.”
Lý Văn Li giật mình hoảng sợ.
Người này thật đúng là kẻ cướp mà, đòi giá cắt cổ thật đấy.
Rõ ràng vừa rồi hắn đã nói địa hỏa ở nơi này chỉ là loại nhỏ, hoàn toàn không thể đánh đồng với thủy mạch, nhưng mà người này lại nói thẳng là nàng muốn thủy linh trong hồ nước này.
Bạch Quân Quân nhướng mày: “Đối với ngươi mà nói tìm thêm hai, ba thủy linh nữa cũng không thành vấn đề, hơn nữa nếu có hỏa linh cũng đương đương với việc ngoài Địa ra thì Phong, Thủy, Hỏa của ngươi đều sẽ được khôi phục, ta không cảm thấy đây là cuộc giao dịch lỗ vốn đâu.”
Địa linh, thủy linh, phong linh, hỏa linh tương đương với báu vật của trời đất.
Giống như tinh chất của nhân sâm vậy, đương nhiên cây thự sam nhỏ của Bạch Quân Quân cũng có thể coi là như vậy.
Chẳng qua cách dùng của chúng nó không giống nhau mà thôi.