Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 214 - Chương 214. Núi Lửa Phun Trào

Chương 214. Núi lửa phun trào Chương 214. Núi lửa phun trào

Thậm chí Lý Văn Li còn xuất hiện tình trạng thân thể không thể chịu tải được, bị dị năng phản phệ.

Nói tóm lại cả hai yếu ớt đến mức người thường cũng có thể dễ dàng đánh chết bọn họ.

Cho nên hai người cũng không sốt ruột rời đi, thầm nghĩ ở nơi đây giấu tài một thời gian rồi lại nói.

Nhưng biến cố luôn xảy ra đột ngột như vậy.

Nửa đêm, ở chỗ sâu trong rừng cây đột nhiên truyền đến tiếng ầm ầm vang dội tựa như tiếng sấm.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đồng thời bừng tỉnh.

Hướng phòng của hai người bọn họ không giống nhau, phòng của Bạch Quân Quân quay về phía rừng cây, nàng vén màn lên, lập tức thấy được ánh lửa ở phía xa xa.

Mà hướng phòng của Lý Văn Li lại là suối nước, hắn chỉ có thể nhìn thấy suối nước đang không ngừng chấn động.

Giữa lúc đất rung núi chuyển, suối nước cũng càng ngày càng dâng cao.

Lúc này mấy đứa trẻ cũng tỉnh giấc.

Bạch Quân Quân đang nhìn đám cháy rừng thì phía dưới liền vang lên giọng nói của Lý Văn Li: “Sắp xảy ra lũ quét rồi.”

“Lũ quét?”

Không đợi Bạch Quân Quân có phản ứng, Bạch Táp Táp đã nhảy dựng lên, nhanh chóng chạy về phía tầng dưới.

Trong lúc mọi người đang hết sức sững sờ, Bạch Táp Táp đã dùng sức lực của bản thân ôm tất cả nồi niêu xoong chảo ở trong bếp, thậm chí cả đống sáp ong to bự lên trên tầng.

Lúc đi ngang qua tầng hai, Bạch Táp Táp còn nhìn thoáng qua mọi người đang sững sờ một cái: “Nhanh chóng đưa đồ đạc lên tầng trên thôi.”

Lúc này Bạch Linh Vũ và Tiểu Sơn mới muộn màng phản ứng lại, thu dọn chăn chiếu trong phòng, đưa hết toàn bộ lên tầng trên.

Chỉ chốc lát sau, quả nhiên nước từ dòng suối nhỏ chảy xuống từ thượng du, vả lại chẳng mấy chốc đã bao phủ nơi này.

May mắn tầng ba do Bạch Quân Quân xây cao hơn mặt đất gần năm thước, chỉ trong nháy mắt nước sông đã bao phủ đại thụ, lúc gần tới tầng ba mới miễn cưỡng dừng lại.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nếu nước lớn hơn một chút nữa thôi thì chỉ sợ mấy người bọn họ cũng bị ngâm nước rồi.

Người nào người nấy đều có cảm giác sống sót sau tai nạn.

Căn phòng rộng bốn mét vuông có thể miễn cưỡng chứa đủ năm người, nhưng bây giờ trong căn phòng rộng năm mét vuông này lại còn có nồi niêu xoong chảo, mật ong, sáp ong gì đó, quả thật có vẻ rất chật chội.

Nhưng mà mặc dù chật chội mọi người vẫn hạnh phúc.

Dù sao đồ đạc của bọn họ không hề bị tổn thất chút nào.

Nhưng mà nhìn thấy biến cố đột nhiên xảy ra, trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy sầu lo.

“Hình như đệ đã hiểu vì sao thân cây ở đây lại cao như vậy rồi.” Tiểu Sơn thì thào một câu.

Bạch Linh Vũ và Bạch Táp Táp đưa mắt nhìn nhau một cái rồi cũng gật đầu: “Chẳng phải vậy sao, hóa ra nơi này là một hồ nước lớn, mấy ngày nay chúng ta đều chơi đùa dưới đáy hồ đấy.”

Lúc này Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đều đứng ở cửa nghiêm túc nhìn chằm chằm vào rừng cây, không hề lên tiếng.

Chỉ thấy ánh lửa ở rừng cây bên kia bốc cao ngất trời, khói đặc cuồn cuộn cũng xông thẳng lên trời cao.

Trong đêm tối trời trong quang đãng này, trận cháy rừng này xảy ra quá đột ngột, bốn phía chấn động cũng rất đột ngột.

Bạch Quân Quân nghiêm túc hỏi Lý Văn Li.

“Các ngươi có từng đi xem thử chỗ sâu trong rừng cây chưa?”

Lý Văn Li im lặng lắc đầu: “Rừng cây này thật sự quá lớn, ta chưa từng đi qua chỗ phát ra ánh lửa.”

“Căn cứ kinh nghiệm của ngươi thì ngươi cảm thấy phía trước đang xảy ra chuyện gì?”

Không phải Bạch Quân Quân nghĩ nhiều mà là trận cháy này xảy ra rất kỳ lạ.

Lý Văn Li cũng híp mắt lại theo câu hỏi của Bạch Quân Quân, thật lâu sau mới khẳng định: “Nơi này, có núi lửa.”

Đến thời mạt thế, những núi lửa nên phun trào đều đã phun trào hết, tất cả số còn lại đều là núi lửa không hoạt động.

Sau đó nữa, núi lửa không hoạt động cũng bị những người có dị năng dùng để tinh luyện năng lượng Hỏa, không còn có cơ hội phun trào nữa.

Mà bây giờ, tuyệt đối không thể ngờ rằng ở nơi sản vật phong phú này lại có một ngọn núi lửa đang ẩn nấp.

Hơn nữa ngọn núi lửa này còn phun trào dưới tình huống không hề có dấu hiệu báo trước.

“Ngươi nói xem nham thạch nóng chảy có trào đến nơi này không?” Khuôn mặt của Bạch Quân Quân lộ vẻ nghiêm trọng.

Lý Văn Li khoanh tay mà đứng, sau khi suy nghĩ thật lâu mới lắc đầu: “Chắc là sẽ không.”

Bình Luận (0)
Comment