"Ngươi muốn dựa vào việc ăn nó để loại bỏ đi dung nham?" Bạch Quân Quân có chút khó tin, người này có biết đây là suy nghĩ quá hão huyền hay không, như này thì cũng quá lớn mật.
"Ăn hoa của nó có thể khiến cho nước bốc cháy, vậy lấy tinh phách của nó có thể bơi lội trong dung nham là cũng có thể chứ?"
"Đây chỉ là những ghi chép trong sách cổ, ngộ nhỡ ghi chép sai thì làm sao?"
"Cùng lắm thì ngươi mất đi một đồng minh mà thôi." Lý Văn Li cười vui vẻ.
"???" Trong đầu Bạch Quân Quân tràn đầy sự nghi ngờ, nàng phát hiện cái tên này thật sự không sợ chết.
Làm sao càng đối mặt với nguy hiểm tên này càng hưng phấn vậy?
Đây chính là do gen của phái hiếu chiến làm hại hay sao?
"Yên tâm đi, ta cảm thấy không chết được." Lý Văn Li vừa nói vừa xoa đầu Bạch Quân Quân.
Tóc đã khô trong nháy mắt bị hắn vò thành ổ gà, Bạch Quân Quân có chút không vui đẩy tay hắn ra.
"Cút đi."
Nhìn thấy đại tiểu thư xù lông lên, tâm trạng Lý Văn Li vô cùng tốt đứng dậy.
Hắn duỗi lưng một cái nói: "Đi thôi, chúng ta đi tìm hoa thuỳ đồng."
Dù là Bạch Quân Quân không quá ừ bừa với cách thức làm việc sống hoặc chết của hắn, nhưng bây giờ ngoại trừ phối hợp thì cũng không còn cách nào khác.
"Nghe nói lão đại ở căn cứ H không phải cha truyền con nối cũng không phải lựa chọn, mà chính là người nào lợi hại thì chọn người đó có phải thật vậy hay không?" Bạch Quân Quân hỏi.
"A, ừm."
Lúc đó Lý Văn Li đang chổng mông lên tìm bông hoa nhỏ, nghe vậy cũng chỉ gật đầu.
"Ngươi cảm thấy hứng thú không? Gia nhập căn cứ H đánh bại ta thì ngươi chính là lão đại mới."
"Vậy ngươi còn không tiếc mệnh như thế?" Bạch Quân Quân nghĩ mãi mà không ra.
Ở vị trí cao nguy hiểm như này, thì nên học một chút đạo lý trung dung của Huyền Quy mới đúng, làm sao hắn còn hiếu chiến như thế, nếu như bị người có năng lực giết chết còn chưa tính, ngộ nhỡ kẻ xấu ám sát hắn thì sao? Vậy thì chẳng phải căn cứ H này tiêu đời rồi à?
"Giết ta cũng không phải kết thúc, hắn làm lão đại dĩ nhiên có vô số người muốn giết hắn, kẻ xấu nhiều lắm thì cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, cuối cùng vẫn phải có người có bản lĩnh mới có thể ngồi vững vàng vị trí kia."
Lý Văn Li mỉm cười: "Hơn nữa nếu như ta thật sự bị kẻ xấu giết, vậy nói rõ ta không có bản lĩnh, vị trí kia không ngồi cũng được."
"..." Bạch Quân Quân.
Thực sự là... hiếm thấy.
Bạch Quân Quân không thảo luận thêm về vấn đề này với hắn nữa, nghiêm túc nhìn xung quanh.
Cuối cùng ở trong một góc ẩm ướt nóng bức cảm nhận được một chút nhiệt độ kỳ quái.
Nàng nhẹ nhàng giật ống tay áo của Lý Văn Li ra hiệu cho hắn đuổi theo.
Hai người vòng qua nham thạch và muối trắng, đến một nơi đã cháy khô.
Đoán chừng nơi này có rất nhiều thực vật sinh trưởng, chỉ vì núi lửa phun trào có không ít thứ xuất hiện, cho nên nơi này đã gặp tai hoạ.
Mà bây giờ, ở nơi tro tàn này lại có một ít mầm nhỏ màu xanh đang dài ra.
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li ngồi xuống cẩn thận nhìn, chỉ thấy nó có màu xanh non nớt, giống như mầm đậu cả người toát lên sức sống mùa xuân.
Bạch Quân Quân dùng ngón tay điểm nhẹ một cái lên cái mầm nhỏ này để cảm nhận sinh mệnh của nó và kiểm tra triệu chứng bệnh tật, lại phát hiện mầm nhỏ này khác với những thực vật khác, trong cơ thể nó nóng hổi kỳ lạ giống như nước đang sôi trào.
Bạch Quân Quân cảm thấy kinh ngạc, chắc hẳn đây chính là hoa thuỳ đồng mà Lý Văn Li nói hả?
Nhưng chu kỳ sinh trưởng của hoa thuỳ đồng này đoán chừng còn phải vài ngày nữa mới hoàn toàn đâm chồi, còn về phần trưởng thành nở hoa đoán chừng phải trải qua một đoạn thời gian nữa.
Đệ muội còn đang chờ bên ngoài, nàng không có nhiều thời gian để dây dưa như vậy.
Bạch Quân Quân chỉ có thể sử dụng dị năng, để cho hoa thuỳ đồng này tăng tốc sinh trưởng.
Nhưng điều khiến cho Bạch Quân Quân bất ngờ chính là bông hoa thuỳ đồng này vậy mà tương đối dễ khống chế, cũng không biết là chúng nó buồn bực vì ở trong lòng đất quá lâu hay còn vì nguyên nhân nào khác.
Tóm lại nàng mới rót vào một chút dị năng, những bông hoa này bắt đầu sinh trưởng điên cuồng.