Lý Văn Li buồn cười nhìn Bạch Quân Quân: “Đại tiểu thư, cho dù ta có lòng làm thương nhân buôn châu báu nhưng ở thời buổi loạn lạc này ai mua nổi? Chi bằng chúng ta chế tạo ít vũ khí đạn dược bán cho mấy vị có địa vị cao đó, làm cho bọn họ nhanh chóng chấm dứt nội đấu, khôi phục thái bình thịnh thế thì ngươi mới có cơ hội kinh doanh buôn bán.”
Bạch Quân Quân yên lặng, đúng là đạo lý này.
Nàng muốn làm nông trường, trồng ruộng, nhưng mà chỉ có thể thực hiện được dưới điều kiện tiên quyết là thái bình thịnh thế mà thôi.
Bây giờ cho dù là núi vàng, núi bạc hay là núi muối cũng không hề đáng giá.
Bạch Quân Quân bất đắc dĩ thở dài, cất viên kim cương màu hồng nhạt vào trong túi rồi tiếc nuối nói: “Việc này cần bàn bạc kỹ hơn.”
Chẳng mấy chốc hai người đã đến trước một cái hố rất lớn, có một làn sóng nhiệt lờ mờ bốc lên từ trong cái hố đó, người bình thường không thể tới gần.
Xuất phát từ bản năng sinh tồn, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đều nằm sấp xuống miệng núi lửa, lúc này mới dám nhìn xung quanh.
Dù sao chỉ cần không chú ý một chút thôi mà ngã lộn nhào xuống dưới thì liền hỏng bét.
Dường như do hôm trước mới vừa phun trào nên bây giờ trông núi lửa có vẻ rất yên tĩnh, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy nham thạch nóng chảy màu đỏ cam ở chỗ cách cửa động khoảng một cây số mà thôi.
Bạch Quân Quân quan sát trong chốc lát rồi nghiêm túc hỏi.
“Ngươi muốn lấy hỏa linh bằng cách nào?”
Nếu muốn lấy nước cỏ cây, đầu tiên nàng phải có dị năng, sau đó sử dụng dị năng kết nối với cỏ cây, rồi mới ép nước ra được.
Có phải dị năng hệ Hỏa cũng làm như vậy không?
Nếu đúng thì chẳng phải trước tiên hắn phải xuống đến tầng nham thạch nóng chảy hay sao?
Nghĩ đến đây, Bạch Quân Quân nhướng mày, nàng cũng rất muốn nhìn thử xem một người đang sống sờ sờ đi dạo trong tầng nham thạch nóng chảy này như thế nào.
“…” Lý Văn Li.
Sau khi nhìn cô nhóc đã muốn xem náo nhiệt còn muốn châm ngòi thổi gió, làm lớn chuyện thêm một cái, Lý Văn Li bất đắc dĩ lắc đầu.
“Quả thật cần ngươi giúp đỡ ta một tay.”
“?”Bạch Quân Quân nghi hoặc.
“Ta cần một loại thuốc tăng cường hệ Hỏa, trên đời này chỉ có ngươi có thể làm.”
Nàng biết ngay việc Lý Văn Li muốn nàng giúp đỡ không đơn giản như việc giết quái vật.
Hóa ra còn muốn dị năng hệ Mộc dẫn dắt giúp tăng cường năng lực nữa.
“Ở bên cạnh núi lửa có một loại thực vật gọi là hoa thùy đồng, chúng sẽ chỉ sinh trưởng và nở hoa khi núi lửa phun trào và vạn vật chết đi. Khi vạn vật sống lại, loại hoa này sẽ khô héo, cho đến lần núi lửa phun trào tiếp theo mới có thể đâm chồi nở hoa một lần nữa.”
Bạch Quân Quân hơi kinh ngạc, nàng không hay biết gì về loại thực vật này.
Dù sao tiền thân của căn cứ Bạch Hùng chỉ là một bang phái nhỏ, sau đó phát triển mạnh mẽ hơn, to lớn hơn rồi thăng cấp lên một trong bốn căn cứ lớn của mạt thế, đó là chuyện xảy ra sau khi nàng đạt đến cấp mười hai đại viên mãn, không ngừng tinh luyện chất dinh dưỡng, năng lượng tăng lên.
Cho nên nghiêm khắc mà nói căn cứ của bọn họ chính là nhà giàu mới nổi trong lĩnh vực kinh doanh.
Mà căn cứ H lại không giống như vậy, nó vẫn luôn tồn tại ở mạt thế, hơn nữa nhiều năm qua đã cướp đoạt được rất nhiều sách cổ của thế giới, nghe nói một nửa bộ sách cổ quý giá chứa đựng văn minh nhân loại nằm ở căn cứ Huyền Quy, còn một nửa khác ở căn cứ H.
Những quyển sách cổ đó đều là những vật quý hiếm không thể tái tạo cũng không thể khuyết thiếu, tuy Bạch Quân Quân đã khiến căn cứ của mình mạnh mẽ hơn, to lớn hơn nhưng cũng không thể ăn không nói có.
Cho dù nàng có dùng chất dinh dưỡng để đổi lấy những quyển sách cổ đó thì căn cứ Huyền Quy cũng chỉ đưa cho nàng một vài quyển không quan trọng mà thôi.
Về phần căn cứ H, với thanh danh quá mức hỗn loạn của bọn họ, Bạch Quân Quân không hề nghĩ tới chuyện giao dịch với bọn họ.
Cho nên cũng có thể hiểu được việc Lý Văn Li biết nhiều chuyện mà nàng không biết.
Sự hiểu biết đối với van vật của một người đã từng đọc bách khoa toàn thư và một người chưa từng đọc bách khoa toàn thư đương nhiên không giống nhau.
Mà quả thật Bạch Quân Quân chưa từng nghe về hoa thùy đồng này.
“Nghe nói rễ của loài hoa thùy đồng này sinh trưởng trong tầng nham thạch của núi lửa, nó không sợ nhiệt độ cao, ăn nó vào thì có thể đi lại tự do trong lửa, thời cổ đại rất nhiều người dựa vào nó để thoát khỏi đám cháy.” Lý Văn Li tiếp tục giải thích.