Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 247 - Chương 247. Rất Nhiều Muối

Chương 247. Rất nhiều muối Chương 247. Rất nhiều muối

Hai người vẫn tiếp tục đi vào bên trong, không biết từ lúc nào y phục ướt đẫm đã được hong khô, thậm chí trên người còn toát ra một lớp mồ hôi mỏng.

Càng đi vào sâu hơn mùi lưu huỳnh lại càng nồng nặc, sau đó thậm chí còn có cảm giác hít thở không thông.

Mặc dù là như thế nhưng cũng chỉ có thể kiên trì.

Không biết hai người đã đi trong hành lang u ám bao lâu, cuối cùng cũng có ánh sáng phát ra từ đằng trước.

Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đưa mắt nhìn nhau một cái rồi chậm rãi di chuyển lên phía trước.

Không ngờ rằng sau khi bước ra khỏi lối đi bí mật bọn họ lại nhìn thấy một bãi cát đá khổng lồ.

Cái gọi là miệng đập của dòng sông ngầm đã bị vỡ ra lúc núi lửa phun trào vào năm đó, nước sông chảy ngược vào trong, tuy rằng không thể dập tắt núi lửa nhưng dòng nước này vẫn có một tác dụng nhất định.

Ít nhất sau khi gặp nó nham thạch nóng chảy nhanh chóng nguội đi cho nên cũng không lan tràn quá xa, chính vì vậy mà tòa thành Phục Ba cổ xưa kia tránh được một kiếp.

Cũng không biết trong năm năm tháng tháng dài đằng đẵng này, núi lửa đã phun trào bao nhiêu lần, tóm lại bây giờ mực nước vốn bao phủ núi lửa chỉ gói gọn trong dòng sông ngầm, cuối cùng cũng không tràn ra được nữa.

Mà trên bãi cát đá này, ngoài những hạt khoáng thạch màu xám đen ra thì còn có rất nhiều những tinh thể màu trắng.

Bạch Quân Quân nhặt một hạt tinh thể màu trắng lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng dùng sức, chỉ trong nháy mắt tinh thể kia đã biến thành bột phấn vả lại còn lả tả rơi xuống đất.

“Là muối.” Bạch Quân Quân hơi kinh ngạc.

Không ngờ rằng núi lửa này lại là một bãi muối cỡ lớn.

Nhìn ao muối màu trắng đầy khắp núi đồi này, ánh mắt Bạch Quân Quân sáng rực.

Ở cổ đại, muối là thứ tốt, nhưng mà muối lại bị quan phủ khống chế trong tay, dân chúng không thể một mình chạm vào muối được.

Mặc dù bây giờ đất nước rối loạn nhưng nhất định muối vẫn nằm trong tay các lãnh chúa.

Nhưng Bạch Quân Quân không hề sợ những lãnh chúa này, nếu có thể đưa được số muối này ra ngoài, cho dù là bán cho phía quan phủ hay là bán cho dân chúng thì đều có thể kiếm được một khoản khổng lồ.

Nói không chừng còn có thể dựa vào muối để làm giàu nữa đấy. Bạch Quân Quân lập tức nghĩ đến thứ nên kinh doanh trong tương lai sau khi tình hình trở nên yên ổn.

Nhưng mà nghĩ đến lát nữa còn phải bơi về, bọn họ hoàn toàn không thể vận chuyển được số muối ăn này, cho dù đựng đầy toàn bộ bình trên người thì nhiều lắm cũng đủ cho mình ăn mà thôi, đâu thể trở thành thương nhân buôn muối được.

Bạch Quân Quân tiếc nuối vứt đống muối ăn trong tay xuống, quyết định tìm một lối ra khác.

Bên kia, Lý Văn Li cũng đang ngồi xổm trên mặt đất nghiên cứu khoáng thạch.

Tất cả số khoáng thạch này đều do núi lửa phun trào ra, có khoáng thạch đen thui, có khoáng thạch lại lấp lánh ánh sáng trong suốt long lanh.

Lý Văn li tò mò nhặt một viên đá lấp lánh ánh sáng lên, hắn dùng chút sức bóp nát phần màu đen, còn lại trong tay là viên kim cương màu hồng nhạt tinh khiết.

“?” Lý Văn Li hơi kinh ngạc.

Núi lửa phun trào sẽ không sinh ra kim cương nhưng quả thật xung quanh núi lửa có tỷ lệ xuất hiện mỏ kim cương.

Bởi vì kim cương hình thành trong điều kiện nhiệt độ và áp suất cao nên từ trước đến nay chúng vẫn luôn yên lặng nằm sâu trong bề mặt trái đất, một phần sẽ bị đưa ra ngoài trong quá trình nham thạch nóng chảy chuyển động và phun trào, lúc nham thạch nóng chảy nguội đi chúng sẽ trở thành “kim cương hỗn tạp” được bao bọc bởi các loại khoáng chất khác như trên tay hắn.

Chỉ cần tách những loại khoáng chất này ra thì bên trong chính là kim cương thô.

Đối với người ở mạt thế mà nói, châu báu trang sức không đáng giá bằng súng ống đạn dược.

Cho nên Lý Văn Li thờ ơ ném viên kim cương màu hồng nhạt trong tay cho Bạch Quân Quân.

Bạch Quân Quân nhận lấy theo bản năng, nhìn thoáng qua viên kim cương màu hồng nhạt to bằng ngón cái trong lòng bàn tay, hơi kinh ngạc.

“Xem ra gần đây có mỏ kim cương.”

“Có thì sao chứ, chúng ta cũng không đào được.” Ngược lại Lý Văn Li lại rất thông suốt.

“Không phải ngươi còn có dị năng hệ Địa sao? Nếu không chúng ta cố gắng khôi phục nó đi, lúc đó chẳng phải ngọc ngà châu báu của sông núi địa mạch này sẽ mặc ngươi và ta thích gì lấy nấy sao?”

Bạch Quân Quân đường đường chính chính tiến đến trước mặt hắn, mê hoặc hắn tựa như mê hoặc đấng Quân vương.

Bình Luận (0)
Comment