Nhưng mà làm cho người ta tiếc nuối chính là, không biết bởi vì không gian này đang ở giai đoạn khởi đầu hay là vì lý do gì khác, tóm lại lúc này Bạch Quân Quân tu luyện ở đây cũng không thể cảm nhận được bất kỳ sự giúp ích nào.
Hơn thế nàng cũng phát hiện, công năng của không gian còn phải đợi khai phá thêm, có sốt ruột hơn nữa cũng chỉ có thể tạm thời buông bỏ.
Bạch Quân Quân không hề rối rắm, an tâm nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cùng lúc đó, Lý Văn Li đang tiếp nhận nỗi tra tấn từ nham thạch nóng chảy.
Nham thạch nóng chảy kia như ngựa hoang thoát cương, nó có ý thức của chính mình, cũng không bằng lòng khuất phục Lý Văn Li.
Sở dĩ Lý Văn Li quay vần với nó lâu như vậy, chủ yếu là bởi vì sự thua thiệt quá lớn ở mặt năng lực.
Nếu ở quá khứ, đừng nói một con hỏa linh nho nhỏ, cho dù là mười con thì hắn cũng có thể dạy dỗ bọn nó ngoan ngoãn nghe lời.
Đáng tiếc hắn xuyên vào trong thân thể ốm yếu này, nguyên chủ Lý Văn Li đã đến nông nỗi dầu hết đèn tắt.
Vì để không làm liên lụy đến A Đao nên Lý Văn Li đã lựa chọn nhảy vực, đúng lúc này Hồ ly xuyên đến, kinh ngạc phát hiện ra Lý Văn Li là người mang dị năng hệ Phong.
Nhưng mà người xưa không hiểu biết về dị năng, cũng giấu kín như bưng năng lực này. Hơn nữa thân thể Lý Văn Li vốn yếu ớt, một khi sử dụng dị năng sẽ làm tốc độ suy nhược thân thể tăng nhanh hơn, cho nên Lý Văn Li chỉ xem dị năng là một loại nguyền rủa của quỷ thần.
Cũng may mà đúng lúc này Hồ ly xuyên đến đây, hắn điều động dị năng tự cứu mình theo bản năng.
Cứ như vậy Lý Văn Li giống như một chiếc thuyền lá nhỏ trôi giạt bên vách núi đen rồi rơi xuống đáy vực, sau đó nhanh chóng hấp thu năng lượng gió mới có thể miễn cưỡng giữ được dị năng.
Nhưng mà những dị năng khác của bản thân hắn lại chìm vào trạng thái ngủ đông bởi thân thể này quá mức suy nhược, không còn sức lực để chống đỡ.
Thậm chí mặc dù đang ở trạng thái ngủ đông nhưng vẫn cần thân thể không ngừng cung cấp năng lượng dồi dào để tiếp tế.
Cho nên so với trước kia, năng lực của Lý Văn Li yếu giống như một con kiến vậy.
Nhưng mà cho dù có yếu đi nữa cũng không phải là lý do thất bại.
Hơn nữa hắn còn uống hai bình thuốc siêu cấp dị năng mà Bạch Quân Quân đưa cho.
Theo như lời Bạch Quân Quân nói thì trong hai bình kia có bỏ thêm thuốc nâng cao dị năng, có thể khôi phục trạng thái đỉnh cao nhất trong ba giây, vả lại còn thêm cả năng lượng của hoa thùy đồng.
Lý Văn Li vừa chống lại nham thạch nóng chảy vừa âm thầm ngưng tụ năng lượng, đúng lúc nham thạch nóng chảy cuồng bạo nhất, hắn cũng đột nhiên bùng nổ.
Vì thế Hồ ly lấy hung bạo khống chế hung bạo, biến nham thạch nóng chảy kia thành một ngọn lửa nhỏ, sau đó nữa ngọn lửa nhỏ ngoan ngoãn kia biến mất trong lòng bàn tay hắn.
Chẳng bao lâu sau nó đã xuất hiện trong khí hải của Lý Văn Li, chậm rãi hòa quyện với vòng năng lượng gió.
Lý Văn Li thở phào nhẹ nhõm một hơi, thân mình thả lỏng ngã về một bên.
Lúc đó Bạch Quân Quân đang lưng tựa lưng với hắn, cảm giác người ở phía sau đột nhiên ngã ra, nàng hoảng sợ.
“Đại ca, chuyện gì vậy?”
Hai người mới vừa tách ra không gian lập tức biến mất.
Mà bọn họ lại tiếp tục rơi xuống dưới.
Cũng chính vào lúc này, sức nóng xung quanh giảm đi rất nhiều, thậm chí nham thạch nóng chảy vừa rồi còn gầm gừ gào thét cũng không thấy đâu nữa.
“Hồ ly, còn sống không?” Bạch Quân Quân do dự hỏi một câu.
Lý Văn Li cong môi, mở bàn tay ra hướng lên phía trên khẽ lật, một trận gió rít gào bay tới, nâng hai bọn họ lên rồi đưa ra ngoài.
Lúc rơi xuống mặt đất một lần nữa, chân của Bạch Quân Quân cũng đã trở nên mềm nhũn.
Thật sự nàng không muốn trải qua cảm giác tính mạng tựa chỉ mành treo chuông như vừa rồi lần thứ hai.
“Thoát… thoát rồi?” Nàng vẫn còn hoảng hồn, chưa thể bình tĩnh lại.
“Ừ, cảm ơn ơn cứu mạng của đại tiểu thư.” Lý Văn Li cười rất vui vẻ.
Lúc này mái tóc vốn đen láy của Lý Văn Li đã bị cháy đến mức khô vàng, y phục cũng vô cùng thê thảm, toàn bộ y phục nửa thân trên đều rách tả tơi, chỉ còn lại y phục ở sau lưng và quần.
Cũng không biết giày của hắn cọ vào đâu, lúc này chỉ còn lại khung giày, hai bàn chân trơ trụi lộ ra trong không khí vừa buồn cười lại vừa đáng thương.
Có điều trên khuôn mặt trong sáng của hắn lại tràn đầy ý cười thoải mái.
Dáng vẻ kia thật sự sảng khoái.