Từ nhỏ đến lớn Bạch Quân Quân đã phải nhiều sứ mệnh và áp lực trên lưng, mỗi một bước đi đều phải cẩn thận từng li từng tí, chưa bao giờ thỏa sức phóng túng vui vẻ giống như Lý Văn Li, càng chưa từng điên cuồng như vậy giống hôm nay.
Nghĩ đến vừa rồi nàng vậy mà nhảy xuống dung nham theo hồ ly, nếu như hồ ly cũng to lên, thì hai người bọn họ đã ngoẻo rồi.
Mà lúc này Lý Văn Li chắc chắn chính là con hồ ly điên tự do không bị ràng buộc ở thời mạt thế.
Hắn tuỳ ý cười đến thoả thích.
Nghĩ đến tình huống vừa rồi hai người đã lật ngược tình thế hung hiểm, còn không đáng giá để ăn mừng à.
Nghĩ đến đây, trên mặt Bạch Quân Quân cuối cùng cũng có nụ cười.
Lý Văn Li cười đủ rồi mới bắt đầu rũ người, quẳng đôi giày đi, lại giật mảnh vải bị thiêu rách còn sót lại trên lưng xuống quấn vào chân, cứ như vậy cũng coi là một đôi giày rồi.
Chờ làm xong tất cả, Lý Văn Li mới quay đầu nhìn về phía Bạch Quân Quân: "Chúng ta đi thôi."
"Chờ một chút." Bạch Quân Quân gọi Lý Văn Li nói đi là đi dừng lại.
"Vấn đề không gian cũng cùng nhau giải quyết đi."
Lý Văn Li dừng bước, vò đầu nói: "Suýt nữa quên mất cái BUG này."
Thế là thiếu niên đang đứng đấy đưa tay về phía thiếu nữ đang ngồi.
Trong nháy mắt tay hai người giao nhau, cảnh vật xung quanh lại thay đổi.
Bọn họ lần nữa về tới không gian mười mét vuông này.
Lý Văn Li quan sát xung quanh một chút: "Ngươi thử một chút có thể đưa đồ vật ở bên ngoài vào đây hay không?"
"Làm thế nào?" Bạch Quân Quân nghi ngờ.
Đối với việc sử dụng không gian, nàng là đại cô nương lần đầu lên kiệu.
Lý Văn Li bây giờ mới phản ứng được tiểu cô nương đối diện là một lão đại thuần dị năng hệ mộc, nền tảng không gian gì đó cũng không có.
Hắn bèn thả tay Bạch Quân Quân ra.
Cảnh vật xung quanh hai người lại thay đổi, về lại chỗ cũ.
Lý Văn Li giống như giáo viên ở nhà trẻ, tay nắm tay dạy Bạch Quân Quân nên thao tác sử dụng dị năng không gian như thế nào.
Ví dụ như đồ vật vừa ý chỉ cần cầm được trong tay, theo như ý nguyện là có thể thả nó vào trong không gian của mình.
Sau nhiều phiên thí nghiệm hai người có phát hiện đáng ngạc nhiên, chỉ cần không trở về không gian, cái không gian này giống như một không gian chứa đồ thông thường, một người cũng có thể thao tác.
Chỉ là muốn bản thân đến không gian thì phải hai người cầm tay nhau mới có thể đi vào.
Đối với phát hiện này Bạch Quân Quân rất cao hứng.
Dù sao Lý Văn Li vốn dĩ chính là đồng hương, bọn họ biết lai lịch và bí mật của đối phương, mà bây giờ chẳng qua là nhiều thêm một cái không gian cùng hưởng, đối với bọn họ mà nói có vẻ như không có ảnh hưởng gì.
"Ta đoán là vừa rồi ngươi dùng sức đập ta xuống, dị năng của ta và ngươi cộng hưởng nên đã mở ra được cái không gian này. Ví dụ như chim non phá trứng sẽ nhận người đầu tiên nhìn thấy là mẹ, chắc chắn không gian này đã nhận định chúng ta như vậy, muốn đi vào chỉ có thể là hai người đồng thời xuất hiện, nhưng sử dụng bình thường thì không ảnh hưởng."
Lý Văn Li phân tích xong, Bạch Quân Quân đã bắt đầu không kịp chờ đợi muốn chứa đồ.
"Ta sắp xếp muối vào đây ngươi không có ý kiến chứ?"
Lý Văn Li nhún vai biểu thị không quan trọng.
Bạch Quân Quân vui mừng vỗ vai hắn: "Đến đây, chúng ta cùng nhau vận chuyển muối ăn."
Không gian mười mét vuông nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, xếp một hai mét khối muối ăn thì thừa sức.
Nhìn Bạch Quân Quân ra sức sắp xếp muối ăn như vậy, Lý Văn Li có chút buồn cười, thật ra đối với dị năng hệ Thủy mà nói tinh luyện muối ăn là chuyện dễ dàng đến vô cùng bình thường.
Nhưng nàng đã cố chấp nhặt thứ có sẵn như thế, Lý Văn Li cũng bèn tuỳ theo nàng.
Cứ như vậy, Bạch Quân Quân không khách khí chút nào đóng gói muối ăn ở nơi này mang đi, thậm chí kim cương nguyên thạch cũng xếp hết vào.
Phải biết là từ nhỏ đến lớn nàng thèm nhỏ dãi nhất chính là không gian.
Chưa từng nghĩ có một ngày bản thân cũng có một cái.
Bạch Quân Quân vui vẻ còn thiếu mỗi hoa chân múa tay.