Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 267 - Chương 267. Thiêu Đốt Chính Mình

Chương 267. Thiêu đốt chính mình Chương 267. Thiêu đốt chính mình

Lúc này, đám nhóc tưới nước ngàn năm này vào trong rễ cây của thự sam nhỏ, cũng khó trách thự sam nhỏ sẽ chuyển từ buồn sang vui.

So sánh với nhau, còn không phải là nước cỏ cây này càng cao quý khan hiếm hơn nước trong hồ hay sao.

Nhưng Bạch Quân Quân cũng không ngăn cản hành vi ngang tàng của đám nhỏ.

Nước ngàn năm đối với Bạch Quân Quân mà nói là đồ tốt, nhưng đối với người bình thường thì chung quy cũng chỉ là quá bổ, uống ít một chút rồi dần dần tăng lên cũng tốt.

Còn nữa năng lượng của nàng đã khôi phục không ít, không nói cái khác, chí ít duy trì nguồn nước cỏ cây liên tục không ngừng cho mọi người dùng ăn thì vẫn được.

Cứ như vậy, bố trí xong mấy người chuẩn bị đi ngủ.

Nơi này chỉ rộng bốn mét vuông năm người cũng thật sự miễn cưỡng lắm mới nằm xuống được, chỗ để cho những chuyển động thừa thãi cũng không có.

Ngại vì Lý Văn Li là nam tử trưởng thành, hắn không nên áp sát quá gần nữ tử, cho nên lúc phân chia vị trí, ngủ ở trong cùng là Bạch Táp Táp, tiếp theo là Bạch Quân Quân, ở giữa là Tiểu Sơn, sau đó là Bạch Linh Vũ, ngoài cùng là Lý Văn Li.

Đối mặt với sự sắp xếp như vậy mọi người cũng không có ý kiến, đương nhiên, cũng không có cách nào có ý kiến.

Tình hình chỉ có thể như này tạm thời qua loa là được.

Hơn nữa đều là tiểu đồng bọn đã trải qua sinh tử ở những tình huống đặc biệt cũng bất chấp những thứ khác rồi.

Thoát khỏi nguy hiểm mọi người quay lại cái ổ nhỏ quen thuộc an vui, được sự che chở của chiếc chiếu mềm mại bên dưới rất nhanh đã ngủ thiếp đi.

Trước khi đi ngủ, Bạch Quân Quân còn cho Lý Văn Li một bình nước cây cỏ còn dư lại.

Lý Văn Li nhận lấy bình nước, uống một ngụm nhất thời phát hiện trong đó khác biệt.

Lý Văn Li vô tình hay cố ý nhìn sang gốc cây kia thự sam nhỏ đặt ở xó xỉnh kia, trong lòng hiểu rõ nước này có liên quan đến cái mầm cây kia.

Nhưng Lý Văn Li rất thức thời không hỏi nhiều, chỉ nghiêm túc uống nước sau đó nằm xuống ngủ.

Ngày hôm sau, Bạch Quân Quân thức dậy trong tiếng côn trùng chim chóc kêu vang gọi nhau.

Khi nàng thức dậy Bạch Táp Táo và Tiểu Sơn còn đang nằm ngáy o o, Lý Văn Li và Tiểu Vũ bên ngoài rìa thì không thấy tung tích.

Bạch Quân Quân nhẹ nhàng đứng dậy đi ra bên ngoài thì thấy Lý Văn Li và Bạch Linh Vũ đang chèo thuyền vào trong hồ, lúc này Tiểu Vũ đang nghiêm túc luyện tập dị năng.

Lý Văn Li ngồi ở mũi thuyền ung dung tự tại đưa một tay ngâm vào trong nước, đầu ngón tay trắng nõn thon dài thỉnh thoảng nắm lấy bọt nước rất là nhàn nhã.

Dường như hắn cảm nhận được có người đang nhìn mình, rất nhanh đã quay đầu lại, một giây sau đã nhắm chuẩn mặt đối mặt với Bạch Quân Quân.

Thiếu niên chụp lấy áo xám sương địa cười chói loá với Bạch Quân Quân.

Ở trên mặt hồ xanh biếc, trong ánh nắng, nụ cười của hắn sạch sẽ thuần túy, không có một tia tạp chất.

Dường như chỉ là bởi vì nhìn thấy nàng nên mới cười vui vẻ, cũng không có ý nghĩ linh tinh nào khác.

Mà thiếu niên cởi mở thuần tuý này lại là cùng một người với kẻ điên của phái hiếu chiến có cấp độ cao nhất.

Trước kia Bạch Quân Quân cảm thấy đây là một loại tổ hợp hết sức kỳ quái, rõ ràng những tính cách chẳng liên quan gì đến nhau lại xuất hiện trên cùng một người.

Mà bây giờ, nàng có lời giải mới rồi.

Thật ra, hai người này vẫn có điểm giống nhau, đó chính là cực điểm.

Lúc hắn hung ác thì hung ác đến cực điểm, đối với mình cũng không lưu tình chút nào, lúc hắn thả ra ý tốt cũng là ý tốt đến cực điểm, dường như ngươi chính là đồng bọn mà hắn tín nhiệm nhất, thậm chí cạm bẫy của hắn cũng là như vậy, hoặc là không làm, nếu đã làm thì làm sẽ không để lại bất cứ sức lực dư thừa nào.

Đúng là người như vậy mới có thể sinh tồn. Mà dạng người này, cũng mới có thể ở thời buổi loạn lạc mà đi được càng xa.

Bạch Quân Quân đột nhiên cũng có chút hâm mộ Lý Văn Li, đến tột cùng là lớn lên trong hoàn cảnh như thế nào mới có thể khiến cho hắn tự tin mà đốt cháy chính mình như vậy?

Giống như nàng, thì không được.

Trên lưng nàng phải gánh vác quá nhiều, nàng phải chịu trách nhiệm cũng quá nhiều, cho nên nàng nhất định phải chú ý giữ gìn chính mình.

Bình Luận (0)
Comment