Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 278 - Chương 278. Nửa Đêm Gõ Cửa

Chương 278. Nửa đêm gõ cửa Chương 278. Nửa đêm gõ cửa

Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua đám nhỏ ở sau lưng đều có vẻ mặt thấp thỏm lo âu, bất đắc dĩ thở dài thỏa hiệp nói: "Vậy chúng ta nghỉ ngơi trước, ngày mai lại đi điều tra tình hình."

Lời vừa ra khỏi miệng quả nhiên mấy đứa nhỏ thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Quân Quân bèn leo lên cây dựng một doanh địa tạm thời.

Nàng bắt chước làm theo tách thân cây thành những tấm ván gỗ, trải bằng ở trên cành cây, lại dựng tường bao, sau đó lại dùng dây leo bện trần nhà.

Chờ chuẩn bị xong một cái nhà trên cây đơn giản, lúc này mới bện một chiếc cầu thang bằng dây leo ném xuống dưới để mọi người leo lên.

Bởi vì bên dưới có xác sống, Bạch Táp Táp cho dù thế nào cũng không dám đi tìm đồ ăn, đương nhiên nàng cũng không muốn để cho Bạch Quân Quân đi.

Bạch Táp Táp giở tính trẻ con như thế, rõ ràng là bị doạ rất sợ.

Bạch Quân Quân bất đắc dĩ, chỉ có thể để cho mọi người uống nước cỏ cây vượt qua đêm nay, chờ mặt trời mọc rồi lại bắt chim ăn.

Tiểu Sơn và Bạch Linh Vũ rất ngoan ngoãn, cảm thấy không ăn một bữa cũng không có gì.

Dù sao bọn họ tình nguyện đói bụng cũng không muốn để trưởng tỷ và hồ ly ca ca ra ngoài mạo hiểm.

Thế là một đoàn người cứ như vậy leo lên nhà trên cây.

Căn nhà trên cây này dĩ nhiên không thoải mái bằng cái hốc cây đã từng ở, dù sao chỉ ở một đêm, có mái che không cho sương rơi lên đầu là đủ rồi.

Mấy người đối với điều kiện không yêu cầu cao, lên nằm xong uống ừng ực nước cỏ cây rồi chuẩn bị nghỉ ngơi.

Bạch Quân Quân, Lý Văn Li và Tiểu Vũ hôm nay đều sử dụng dị năng, uống nước cỏ cây xong rất nhanh cơn buồn ngủ đã ập đến.

Tiểu Sơn suy cho cùng cũng là trẻ con, nhìn thấy những người khác ngủ cũng nhắm mắt theo, trong chốc lát cũng ngủ mất.

Một chuyến này chỉ còn Bạch Táp Táp trằn trọc.

Dù sao nàng nhìn thấy một màn kinh hồn, cho dù là ai sau khi nhìn thấy xác sống cũng không có khả năng coi như không có gì xảy ra.

Bạch Táp Táp suy nghĩ một chút, yên lặng ôm tay Bạch Quân Quân, ý đồ hấp thu một chút ấm áp và khích lệ trên người trưởng tỷ.

Bạch Quân Quân ngủ mơ màng, cảm giác được Bạch Táp Táp dính sát vào, cũng chỉ qua quýt xoa đầu nàng rồi tiếp tục ngủ.

Sương đêm càng sâu, vầng trăng lên cao hơn cành cây, ánh trăng lạnh lẽo khiến cho rừng cây u ám toả ra một tầng bụi quỷ dị.

Mặc dù đã giữa mùa hạ, nhưng Bạch Táp Táp vẫn cảm nhận được từng trận gió lạnh không có ý tốt như cũ.

Nàng không biết ngủ thiếp đi từ lúc nào, nhưng giữa cơn nửa mê nửa tỉnh, lại quay về cái thôn ma quỷ này, cái bóng đen kia vẫn gõ chuông từng đợt như cũ, đột nhiên, dường như nó có cảm giác, trừng trừng nhìn sang.

Một đôi mắt đỏ thẫm đối mặt với Bạch Táp Táp, Bạch Táp Táp còn chưa hét lên bóng đen tựa như tia chớp xông tới nàng, hung dữ muốn cắn xé cổ của nàng.

"!"

Bạch Táp Táp bị doạ sợ đột nhiên mở mắt.

Đập vào mắt là một căn nhà lá dây leo, nàng mất một lúc mới phản ứng được, mới vừa rồi là nằm mơ!

Nhìn thoáng qua trưởng tỷ đang ngủ say sưa, Bạch Táp Táp thở ra một hơi.

Lúc này nàng bị ác mộng dọa đến mức mồ hôi lạnh túa ra, tay cũng run rẩy không ngừng.

Miệng đắng lưỡi khô nàng yên lặng đứng dậy uống chút nước cây cỏ để cho đỡ sợ một chút.

Nhưng trong giây phút uống nước này, nàng đột nhiên phát hiện cái thang dây leo ngoài cửa đang lắc lư, mà nó lắc lư rất có tiết tấu, không giống như gió thổi.

Nàng nhớ tới tối hôm qua leo lên từ bậc thang, hình như mọi người không thu thang dây leo lại, da đầu Bạch Táp Táp tê dại một hồi.

Nàng thấy thang dây leo vẫn cứ lắc lư, trong lòng có một loại linh cảm đáng sợ.

Cho dù có một loại trực giác nói cho nàng biết đừng đi xem, nhưng cơ thể vẫn không chịu khống chế di chuyển về phía trước.

Bạch Táp Táp chậm rãi dịch chuyển tới cửa, cẩn thận thăm dò từng li từng tí.

Kết quả là nhìn thấy một cái bóng đen đang từ từ, từng bước từng bước leo lên!

"!" Bạch Táp Táp trợn tròn mắt.

Bình Luận (0)
Comment