Lúc này, mặt trăng lại ẩn vào trong tầng mây một lần nữa, Bạch Táp Táp căn bản không nhìn thấy rõ mặt của bóng đen, chỉ cảm thấy sắc mặt của hắn trắng bệch, hơn nữa hình như mọc ra hai cái đầu.
Ngay lúc Bạch Táp Táp đang lén lút dò xét, bóng đen kia vừa vặn cũng ngẩng đầu, ánh mắt hai người đối diện nhau.
Bạch Táp Táp như bị sét đánh.
Hai mắt đỏ ngầu trong giấc mộng kia giờ phút này đang ở ngay phía dưới.
Bóng đen bên dưới bậc thang dây leo hưng phấn lên, tốc độ leo lên cũng nhanh hơn, trong miệng còn phát ra những tiếng nói chuyện quái dị.
Đầu óc Bạch Táp Táp trống rỗng mất mấy giây, sau đó mới vội vàng cuống cuồng lui về phía sau.
"Trưởng tỷ... Trưởng tỷ... Mau dậy đi, có quỷ! Quỷ gõ cửa rồi!"
Lúc đó Bạch Quân Quân đang ngủ say sưa, đột nhiên bị người đánh thức, nàng từ từ mở mắt đã thấy một con quái vật hai đầu từ cửa xông vào.
"A!!!"
Bạch Táp Táp hoảng loạn gọi tất cả mọi người dậy, Bạch Linh Vũ và Tiểu Sơn nhìn thấy quái vật ngoài cửa bị doạ kêu khóc loạn lên.
Lý Văn Li và Bạch Quân Quân còn chưa bị quái vật ở cửa hù doạ thì đã bị hai thằng nhóc trong phòng kêu quỷ gọi quỷ doạ sợ.
Mà con quái vật ngoài cửa dường như cũng bị tiếng thét mãnh liệt này dọa cho phát sợ, sững sờ một chút mới ảo não bò xuống dưới trong chốc lát đã chạy mất.
Lúc đó Bạch Quân Quân và Lý Văn Li theo bản năng thò đầu ra bên ngoài nhìn, chỉ thấy quái vật nhấc chân chạy về nơi sâu trong rừng cây.
Dáng người của hắn không tính là cường tráng, nhưng thân thủ cũng rất nhanh nhẹn, trong giây lát đã biến mất vào trong rừng cây.
Hai người lập tức chuẩn bị đuổi theo, ba đứa nhỏ hoang mang lo sợ ngăn bọn họ lại.
"Trưởng tỷ, hai người định đi đâu."
"Táp Táp muội biết đường đến cái thôn kia như thế nào đúng không? Mau dẫn chúng ta đến đó."
"?"
Bạch Táp Táp nghiễm nhiên còn chưa lấy lại tinh thần từ trong biến cố này.
Con quỷ này dám tìm đến cửa nói rõ không phải người lương thiện, hắn chạy cũng được rồi, kết quả trưởng tỷ lại còn muốn đi tìm hắn? Đây không phải là tìm chết hay sao?
"Hắn không phải quỷ, là người."
Bạch Quân Quân chỉ giải thích hai câu đơn giản đã dẫn theo đám nhỏ xuống lầu.
"Nếu như hắn đã dám đến khiêu khích, thì đã nghĩ tới sẽ phải bị trả thù. Ở đây giả thần giả quỷ tính là gì chứ, đợi lát nữa phải để cho hắn hối hận mới được."
Bạch Quân Quân bị đánh thức, rất là khó chịu.
Người này cũng quá không biết phân biệt tốt xấu, mặc kệ là hắn muốn nửa đêm đến đánh lén hay chỉ là tới để đùa cợt, tóm lại đều đã chọn sai người.
Còn nữa, bị người này doạ sợ, đoán chừng đám nhỏ cũng không ngủ được, cứ để bọn nó ở đây một mình hoảng sợ đến lúc bình minh còn không bằng dẫn bọn nó đến trực tiếp lật đổ Hoàng Long.
Dù sao cũng đã trải qua hơn nửa đêm nghỉ ngơi dưỡng sức rồi, dị năng của nàng cũng khôi phục rồi.
Đây chính là chỗ tốt của việc thăng cấp, lúc chưa vào cấp một, dị năng bị xê dịch thì sẽ bắt đầu lại từ đầu.
Một khi bước tới ngưỡng cửa cấp một, chỉ cần kịp thời bổ sung năng lượng là có thể hồi máu.
Chờ dị năng cấp ba thì càng không cần lo lắng đến vấn đề dùng hết năng lượng, đến lúc đó thân thể có khả năng tự động thêm liên tục, chỉ cần quanh mình có thực vật màu xanh thì thì thuận tiện tương đương với năng lượng mặt trời.
Bạch Quân Quân rất mong chờ ngày đó đến.
"Tình hình của ngươi thế nào?"
Bạch Quân Quân tất nhiên là không có vấn đề, không nhịn được hỏi đồng minh một câu.
Lúc đó Lý Văn Li cũng dẫn theo Bạch Linh Vũ tới.
Hắn gật đầu nói: "Bắt một tên trộm nhỏ giả thần giả quỷ thì không có vấn đề."
Nghiễm nhiên, hắn nhất trí với cách nhìn của Bạch Quân Quân.
Đối phương tuyệt đối không phải ma quỷ cũng không phải xác sống.
Bạch Táp Táp nhìn dáng vẻ này của hai người, chỉ có thể nhận mệnh dẫn đường.
Lúc này khoảng chừng bốn rưỡi sáng, là lúc mát nhất trong ngày, dù sao mọi người muốn đi "bắt quỷ" cho nên tay chân đám trẻ con cũng có chút lạnh giá.
Giờ phút này Bạch Táp Táp cõng thự sam và cây bắt muỗi đi phía trước, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li thì mỗi người dắt một đứa nhỏ đi bên cạnh.