Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 280 - Chương 280. Thôn Ma Không Người

Chương 280. Thôn ma không người Chương 280. Thôn ma không người

Bọn họ đi theo tốc độ của Bạch Táp Táp, đi nửa ngày trong rừng cây âm u, cuối cùng đã nhìn thấy căn nhà một màu đen kịt.

Những căn nhà kia đen sì, giống như quan tài đứng sừng sững, trong đêm tối tạo hình này càng khủng bố hơn.

Lúc này, một trận gió lạ thổi tới, thổi vào cái chuông ở đài vọng.

"Đinh linh."

Tiếng chuông yếu ớt khiến cho lông tơ Bạch Linh Vũ và Tiểu Sơn dựng đứng, hai người không hẹn mà cùng ôm chặt bắp đùi của Bạch Quân Quân và Lý Văn Li.

Lúc đó Bạch Táp Táp cũng hoảng sợ quay lại nhìn Bạch Quân Quân nhỏ giọng nói.

"Chính... Chính là chỗ này."

"Chúng ta đi xem một chút."

Bạch Quân Quân nói xong dẫn đầu đi vào, Bạch Táp Táp chỉ có thể nhắm mắt đuổi theo, lúc này đổi thành Lý Văn Li đi ở phía sau cùng.

Bên cạnh đài vọng có một bức tường bị đổ chặn kín, chắc hẳn quái vật hai đầu kia ra vào từ nơi này, chỗ này có dấu vết mơ hồ của một con đường nhỏ.

Bạch Quân Quân vừa quan sát bốn phía đề phòng sự mai phục của con quái vật kia, vừa cổ vũ cho đám nhỏ đang run như cầy sấy.

Mấy người cứ như vậy chậm rãi đi vào trong thôn làng này.

Nhà cửa ở nơi này đều làm bằng gỗ, hơn nữa những ngôi nhà trùng trùng giống như nhà ngang, lớn thì không lớn nhưng đều vô cùng cao, dáng vẻ kia thật sự đúng như chiếc quan tài dựng thẳng đứng.

Quan trọng nhất chính là cũng không biết con quái vật này đã trốn ở đâu, sau khi đi vào thì một chút tiếng động cũng không có.

Bạch Quân Quân dẫn đầu đoàn người chậm rãi xâm nhập vào nơi quỷ dị này.

Những căn nhà ngang lẻ loi này ước chừng cao hai tầng, toàn bộ lầu một giống như nhà sàn không xây cửa, chỉ có cái cột, có chú ý làm tấm che, nhưng đi vào xem xét tất cả đều trống không.

Về phần trên lầu có dáng vẻ gì thì không biết, tất cả đều đã được dùng tấm ván gỗ ngăn lại.

Về phần tầng trên của căn nhà ngang này cũng đều là tấm ván gỗ, không nhìn thấy có cửa sổ.

Con quái vật kia thật sự giống như âm hồn, rốt cuộc không tìm ra được khí tức của hắn.

Bạch Quân Quân không tin ma quỷ, yên lặng dùng dị năng, chuẩn bị dùng ma pháp đánh bại ma pháp.

Nhưng không đợi dị năng của nàng được khuếch tán, đột nhiên trên một tầng lầu truyền đến tiếng kéo cửa nhẹ nhàng, tiếp theo là những tiếng kéo cửa dày đặc liên tiếp.

Nhà ngang ở vùng này có hơn một ngàn căn, khi chúng nó đồng thời phát ra những tiếng vang kẽo kẹt thì rất doạ người.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li tự động bảo vệ ba đứa nhỏ ở sau lưng, hình thành đội hình lưng tựa lưng.

Năng lực quan sát trong đêm của hai người rất tốt, đều thấy sau khi những tiếng động kỳ quái vang lên, các hốc tối ở căn nhà ngang ào ào mở ra, mà bên trong những cái hốc này đều có những tia sáng sắc bén mơ hồ toát ra.

Chưa từng nghĩ tới những căn nhà ngang này lại là đài bắn tên, chẳng lẽ bên trong tất cả đều là binh lính?

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li buộc phải nắm chắc vũ khí trong tay, để chuẩn bị tốt cho bất cứ điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Nhưng đúng lúc này, có một tấm ván gỗ bên trong một căn nhà ngang bỗng nhiên bị kéo ra, bên trong xuất hiện một người đàn ông trung niên trên mặt tràn đầy sát khí.

"Kẻ đến đây là kẻ nào."

Nhìn thấy đối phương không phóng vũ khí trước, Bạch Táp Táp và Lý Văn Li thở phào nhẹ nhõm, biết như này là có chiều hướng xoay chuyển tình thế.

"Lão tiên sinh, chào ngài, chúng tôi là những người chạy nạn từ phương Nam, vô tình xâm nhập vào địa bàn của các hạ, xin tiên sinh tha thứ cho."

Lý Văn Li vẫn am hiểu cách chào hỏi với người khác, lần này cũng vẫn là người đầu tiên đứng ra như vậy.

Là một nam nhân, trách nhiệm của hắn quả thực không có lời nào để nói.

Mà người đàn ông bên trong nhà ngang lại cười: "Nực cười! Tử cốc là nơi nào mà lại chỉ là kẻ chạy nạn vào được đây? Nếu như các ngươi không nói thật, chớ trách ta đao kiếm vô tình."

Nam nhân kia vừa dứt lời, ám tiễn bên trong nhà ngang lại lộ ra ngoài thêm một tấc nữa.

Bình Luận (0)
Comment