Đêm qua hai người chưa ăn gì, hôm qua vội vàng xây nhà nên đã để bụng đói suốt một ngày, trước mắt hai người đã đói đến độ mắt lóe lên tia sáng xanh.
Sau khi tới vách đá họ không nói nhảm nữa.
Một người vứt dây leo ra cấp tốc leo xuống, còn người kia thì ném ra lưỡi dao gió cưỡi mây đạp gió dẫm lên hư không đi xuống.
Hai người đều dùng dị năng của mình, không ai giúp ai, cũng không ai cần giúp.
Bọn họ đi lên xuống vách đá này dễ dàng như đi trên đất bằng, cuối cùng ở vách đá cách đó hàng trăm trượng họ thấy được rất nhiều hang động.
Những hang động đó có lẽ là khi bề mặt bị nứt vỡ để lại, mà bây giờ tại cửa động trống không lại có đống xương trắng như tuyết.
Nhiều xương cốt như vậy, người không biết còn tưởng đâu là động yêu tinh.
Hai người họ ăn ý liếc nhìn nhau rồi nhanh chóng khóa chặt mục tiêu, nói vậy thì khu vực này chính là hang ổ của đại bàng ăn thịt người.
Bọn họ khống chế dị năng chọn ngẫu nhiên một hang động sau đó uyển chuyển nhẹ nhàng đáp xuống, khi họ đáp xuống không có chút âm thanh nào.
Hai người không tiếng động lẻn vào, lúc tiến vào có một mùi hương tanh hôi xông vào mũi họ.
Hai người họ đều có ngũ quan hơn người, ngửi thấy mùi hương này đã suýt ngất xỉu, không biết hang động này sâu cỡ nào, bên trong quanh co vòng vèo không thấy đáy.
Bạch Quân Quân với Lý Văn Li không hẹn mà cùng dùng tay áo bịt mũi rồi mới tiếp tục đi vào bên trong.
Vết nứt trên núi không phải một hàng đến cuối, tại trong cái hang này có vô số nhánh nứt khác, may mà nhánh không sâu, có thể liếc mắt một cái nhìn thấy đáy.
Càng may mắn hơn là cuối mỗi nhánh đều có một tổ chim xù xì, phần lớn các tổ đều có một quả trứng chim lớn.
Mấy quả trứng chim này có kích thước không hề nhỏ, mỗi quả đều lớn bằng đầu người.
Bấy giờ không biết chủ nhân hang động đã đi đâu, hang động ngoại trừ trứng chim thì không có gì cả.
Vì thế Bạch Quân Quân với Lý Văn Li lập tức không khách khí đi hốt trứng.
Nhưng không biết do trứng quá lớn hay tập tính của đại bàng ăn thịt người là đẻ ít trứng, mà họ đi lục soát bảy tám tổ, tổ nào cũng chỉ có một quả trứng, tổ nhiều nhất thì chỉ gặp được hai.
Sau đợt cướp bóc này, hai người lấy được mười quả trứng, họ ném hết vào trong không gian.
Bọn họ đang tính tiếp tục đi vào trong tìm kiếm, thì đột nhiên nghe thấy trong một cái khe truyền đến tiếng động.
Lý Văn Li nhanh tay lẹ mắt giữ chặt tay Bạch Quân Quân, hai người trốn ra sau vách đá, tiếp đến nhìn thấy một con đại bàng khổng lồ đang chầm chậm đi ra từ một cái khe.
Con đại bàng ăn thịt người đó còn cao hơn cr Lý Văn Li, hình thể lớn gấp năm lần họ.
Trong miệng con đại bàng này đang ngậm một con rắn hoa, giờ đây tuy con rắn hoa kia máu tươi đầm đìa nhưng nó vẫn hấp hối giãy giụa như cũ.
Có thể thấy được vừa nãy con đại bàng này đã đi bắt mồi.
Có lẽ tại vách đá vực sâu vạn trượng này ngoại trừ bầy đại bàng ăn thịt người ra thì còn rất nhiều loài khác, nhưng đối với đại bàng ăn thịt người đấy chỉ là món ăn vặt của chúng nó thôi, chán là lại đi kiếm mấy con, còn về bữa tiệc lớn thì tất nhiên là đám con người phát ra mùi thơm thịt thối phía trên.
Hiển nhiên con đại bàng này không thể ngờ được, khi nó ra ngoài giải sầu, lại có tiểu tặc to gan dám xâm nhập sào huyệt của nó.
Con đại bàng chầm chậm quay về ổ của nó, tuy nhiên khi nhìn thấy tổ chim trống rỗng nó sửng sốt một chốc.
Nó mò mẫm xung quanh nhưng không tổ chim không có gì cả!
Nhìn thấy tổ chim trống rỗng, đại bàng ăn thịt người lập tức dựng lông, nó há cái miệng rộng sắc bén ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng.
Tiếng gào gần như xuyên thủng màng nhĩ của mọi người.
Lúc nó tức giận gầm rú, con rắn hoa kia mấy đi lực cản giãy giụa rơi xuống đất, có điều nó còn chưa kịp chạy trốn đã bị đại bàng ăn thịt người dẫm lên, cái mỏ bén nhọn mổ xuống hung hăng xé nát rắn hoa, theo rắn kia đi đời nhà mà ngay tại chỗ.