Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 324 - Chương 324. Nói Bừa

Chương 324. Nói bừa Chương 324. Nói bừa

Thật vừa đúng lúc đứng ở vị trí này chính là ba người què chân, cụt một tay và một mắt.

Cái miệng này mà cắn xuống thì ba người bọn họ coi như phải chết là không thể nghi ngờ gì rồi.

"Cẩn thận!"

Mọi người mở miệng la hét, ba người què chân cũng vô thức lấy tay che mắt lại.

Đúng lúc này, một bóng dáng nhỏ bé đột nhiên lao ra.

Nàng không sợ hãi con vua đại bàng ăn thịt người có kích thước gấp mười lần mình chút nào.

Lúc này nàng chỉ biết là, sau lưng đại thúc què chân chính là trưởng tỷ và Văn Li ca, nếu như mấy người đại thúc què chân có chuyện gì thì tiếp theo chính là đến phiên trưởng tỷ.

Chuyện này tuyệt đối không thể.

Cho nên Bạch Táp Táp giống như một quả pháo nhỏ tiến đến chỗ vua đại bàng ăn thịt người, nàng đá mạnh một cái lên người nó.

Biến cố này xảy ra quá đột ngột, mọi người chỉ trơ mắt nhìn con vua đại bàng ăn thịt người này giống như một quả bóng rách đột nhiên bay lên trời "viu" một tiếng rơi xuống bên dưới vách đá vạn trượng, một lúc lâu sau dưới đáy truyền lên tiếng "tõm" bọt nước tán loạn.

"..." Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

"..." Bạch Táp Táp cũng trợn tròn mắt.

Tình huống vừa rồi quá nguy cấp, nàng sử dụng sức lực non nớt của mình, chưa từng nghĩ ngưng tụ toàn bộ sức lực lại có thể một cước đạp vua đại bàng ăn thịt người này xuống đáy vực.

Nàng bất lực nhìn về phía trưởng tỷ, vẻ mặt bàng hoàng không biết làm sao.

"Khục... Táp Táp, chân của muội không sao chứ?"

Lý Văn Li thu lại biểu cảm kinh ngạc trên mặt tìm lối thoát cho nàng.

Cuối cùng Bạch Táp Táp đã kịp phản ứng, dùng diễn xuất cực kỳ tồi ép mình gượng gạo ngã ngồi xuống đất: "Ai da, chân muội đau quá."

"..." Mọi người.

Một trận gió lướt qua, nơi này, yên tĩnh đến đáng sợ.

Một lúc lâu sau Lý Văn Li mới mở miệng lần nữa: "E hèm... Không phải đã bảo các ngươi ở nhà ống đợi à, sao tất cả lại tới đây?"

"Chúng ta..." Đám người đưa mắt nhìn nhau, lúc đầu muốn nói là tất cả mọi người đã liều chết quyết đánh đến cùng, đã chuẩn bị đánh cược một lần, vậy mà giờ phút này không phát huy được tác dụng.

Hôm nay thực sự quá khó để hình dung.

Vừa rồi vốn dĩ phải là bọn họ gặp phải vòng đại bàng ăn thịt người thứ nhất trọng thương, nhưng người của Mạnh Nghĩa tới bất ngờ lại giúp bọn họ chặn đao.

Tiếp theo mọi người lại muốn lần mò tới phía sau để hỗ trợ, kết quả lúc bọn họ chạy tới chiến dịch đã kết thúc.

Ngay cả màn mạo hiểm vừa rồi, cũng được hoá giải trong màn kịch cực vui.

Bọn họ cũng không biết chính mình tới đây làm gì nữa.

"Đây... Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Mọi người chỉ có thể sững sờ hỏi nghi ngờ trong lòng.

Lý Văn Li và Bạch Quân Quân liếc nhau, trong đầu bắt đầu biên soạn những câu chuyện đáng tin.

Bạch Quân Quân chăm chú suy nghĩ cuối cùng nói: "Lúc chúng ta đến đây, nhìn thấy chúng nó đang đấu tranh nội bộ, mấy đứa này muốn soán vị."

Nàng duỗi ngón tay ra chỉ vào những con đại bàng ăn thịt người trên mặt đất.

"?" Thi thể đại bàng.

Lý Văn Li kịp phản ứng, cũng đi theo nói tiếp những chuyện khác xảy ra lúc đó.

"Lúc ấy chúng nó gào thét chiến đấu bức vua thoái vị, chúng ta xem xét, đây là cơ hội tốt để xúi giục. Thế là khi chúng nó đánh nhau, lại giúp đám này đánh lén vua đại bàng. Ai ngờ đám đại nghịch bất đạo này yếu kém bị vua đại bàng tiêu diệt, nhưng bản thân vua đại bàng cũng kiệt sức mà chết. Đương nhiên chúng ta vụng trộm hạ ám thủ cũng có một chút xíu công lao, tiếp theo chính là tình hình như các ngươi nhìn thấy."

Hai người phối hợp hoàn thành một bài tấu chiến tranh giành giật ngôi vua quanh co khúc khuỷu rung động đến tâm can.

Mọi người nghe vậy thì sửng sốt một chút.

Mặc dù cảm thấy điểm đáng ngờ chồng chất, nhưng bọn họ cũng không nghĩ ra được khả năng khác.

Dù sao so với việc hai người bọn họ giết chết vua đại bàng và tất cả đám đại bàng này thì vẫn là chúng nó tự giết nhau đáng tin hơn.

Tất cả mọi người lại khuyên chính mình nhanh chóng tin tưởng.

Bình Luận (0)
Comment