Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 346 - Chương 346. Lăn Lộn Trong Đội Ngũ

Chương 346. Lăn lộn trong đội ngũ Chương 346. Lăn lộn trong đội ngũ

Nói đến lần chiến đấu kia không xa xôi ở đâu, chính là lần săn đại bàng ăn thịt người đó.

Lúc trước ông ta cũng nằm trong đội ngũ hai trăm lính tinh nhuệ của Mạnh Nghĩa, lúc ấy nếu không phải người què hô to một tiếng tránh đi, thì có khi hắn đã bỏ mạng.

Cho nên gặp lại lần nữa, đội trưởng lính tinh nhuệ cho người què đại thúc một bầu rượu.

Người què đại thúc hơi bất ngờ, phải biết rượu trong quân đội là thứ hiếm lạ, đã ba năm ông ta chưa chạm vào.

Được của quý này, người què đại thúc không ngại ngùng, trực tiếp mở túi rượu ra ừng ực rót vào miệng.

Trong khoảnh khắc rượu chảy vào miệng, ông ta cảm thấy toàn thân thoải mái, không khỏi hô to một tiếng: “Sảng khoái!”

Lần này đội trưởng lính tinh nhuệ lấy rượu đãi bạn, rất nhanh hai người đã thành lập tình đồng chí thâm hậu.

Lý Văn Li với Bạch Quân Quân ở phía sau họ, ngửi thấy mùi hương rượu phảng phất động lòng người, họ bất giác liếm liếm môi.

A…

Rượu ở mạt thế gần như không sản xuất nữa, thật muốn nếm một miếng xem nó như nào.

Nhưng ở đây thì chắc chắn không thể làm vậy được, vì để không khiến một nghìn lính tinh nhuệ chú ý, hai người trà trộn vào trong đội ngũ, cùng nhau hợp lực đẩy xe đẩy tay chở vũ khí với Bạch Linh Vũ, Tiểu Sơn, với Bạch Táp Táp đi đến.

Đẩy xe giúp là tên ngốc với đại thúc chột mắt.

Còn về phần người què, là Bách phu trưởng tất cả mọi hành động của ông ta đều nằm trong sự chú ý của mọi người, dù sao mấy người Bạch Quân Quân muốn nửa đường trốn đi, vì tị hiềm nên hầu như người què chỉ đi ở đằng trước, hiếm khi đến đây.

Mọi người xuất phát vào giờ Hợi, không màng ngày đêm lên đường.

May mà phía đông phần lớn là bình nguyên, với lại họ đi dọc theo đường quân sự, tuy không nhẹ nhàng như đường quốc lộ trải nhựa, tuy nhiên cũng xem như bằng phẳng rồi.

Ít nhất so với đường núi gập ghềnh của phía bắc thì dễ đi hơn nhiều.

Hơn nữa Bạch Quân Quân điều khiển dị năng, xe đẩy gần như là tự mình lăn, bọn họ cơ bản không dùng tí sức nào cả.

Vốn dĩ Bạch Quân Quân còn lo lắng trên đường ngốc tử sẽ tạo thêm phiền toái, bởi vì chỉ số thông minh của hắn chỉ như đứa trẻ ba tuổi, chịu khổ chịu nhọc cơ bản sẽ không kìm nén.

Nhưng mà lại không có!

Như thể tên ngốc đã được ba năm chiến loạn rèn luyện ý chí, thậm chí khi xuất chinh vào ban đêm hắn vẫn cực kỳ quen thuộc, tựa như đã in hằn vào trong xương tủy.

Toàn bộ hành trình hắn rất ngoan cũng rất ít nói.

Có lẽ là đại thúc A Phi dạy quá tốt.

Nhưng chính vì như thế mà càng thêm tôn lên vẻ tàn khốc của chiến tranh, ngay cả kẻ ngốc còn học được cách kiềm chế bản thân vì sự sống, lại càng có vẻ thê lương hơn nữa.

Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua bầu trời không trăng không sao, im lặng thở dài.

Không biết chiến loạn đến khi nào mới kết thúc, nàng thật sự rất muốn thử sống một cuộc đời bình yên xem nó như thế nào.

Người ta nói đánh giặc phải chuẩn bị lương thảo trước, thì ở đây cũng vậy.

Lương thảo với vũ khí được vận chuyển đến tiền tuyến trước một bước, có điều con đường vận chuyển quân nhu gần như là ba dặm một trạm gác.

Mỗi lần đi ngang qua trạm gác, binh lính đều sẽ tiến hành kiểm tra lương thảo với vũ khí, xác định không có sai sót gì mới cho qua.

Cũng vì như thế, mọi người cách ba dặm là lại dừng, chờ lính gác kiểm tra xong mới đi tiếp, cho nên lộ trình đi đêm không vất vả lắm, ngược lại ban ngày lúc mặt trời lên cao không được nghỉ ngơi thì mệt hơn.

Trước khi vận chuyển lương thảo vũ khí, bọn họ còn gặp một đội quân lớn.

Lúc ấy toàn bộ xe chở lương thảo với binh khí đều dừng lại tránh đi.

Bạch Quân Quân nhìn thấy một đội kỵ binh kéo một cỗ xe ngựa uy phong bay vọt qua, trên chiếc xe ngựa to này khắc rồng vẽ phượng treo ngọc bội kêu leng keng, tơ lụa màu tím mơ hồ tung bay có thể nhìn thấy một người ngồi bên trong.

Không thể thấy rõ dáng vẻ, nhưng có thể thấy đấy là hình thể của một nam tử thành niên,

Lúc chiếc xe ngựa uy phong này bay vút qua, tất cả mọi người đều quỳ gối cung nghênh, Bạch Quân Quân từ phản ứng của những người này đoán ra được, người nọ chắc là Tam hoàng tử Vũ Văn Khánh.

Bình Luận (0)
Comment