Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 345 - Chương 345. Thân Phận Trở Nên Nguy Hiểm

Chương 345. Thân phận trở nên nguy hiểm Chương 345. Thân phận trở nên nguy hiểm

E là từ lúc bắt đầu Vũ Văn Tuyển đã lập sẵn bẩy, để cho nàng ấy đến Bích Lạc rồi chết ở đó, như vậy hắn mới có thể danh chính ngôn thuận đánh về phía nam.

Sau khi chải vuốt rõ ràng ngọn nguồn, Bạch Quân Quân chỉ cảm thấy bực bội không thôi.

Sở khanh như vậy, thật sự nên để hắn nếm mùi vị sống không bằng chết.

Sâu trong đáy lòng của Bạch Quân Quân đã chọn xong cách giết chết Vũ Văn Tuyển.

Người què đại thúc không biết suy nghĩ trong lòng Bạch Quân Quân, vẫn trịnh trọng nói: “Nhưng hành trình đến thành cố đô sẽ trải qua không ít thành trì của phía đông, Quân Quân cô nương cẩn thận chút đừng bại lộ thân phận, tránh cho bị Cửu hoàng tử diệt khẩu.”

Dù sao Cửu hoàng tử cũng đang lấy cớ này tấn công xuống phía nam nếu Bạch Quân Quân thật nhảy ra, chẳng phải đang tát vào mặt hắn sao?

Nói vậy hắn sẽ âm thầm thu thập hành tung của Quân Quân cô nương, không tiếc mọi giá từ diễn thành thật giết nàng.

“Đương nhiên, không thể loại trừ một khả năng, có lẽ đây là quỷ kế của Đại hoàng tử với Nhị hoàng tử, vì muốn châm ngòi quan hệ của Tam hoàng tử và Cửu hoàng tử, nếu thế ngươi đến hoàng đô cũ cũng nguy hiểm, đừng để bại lộ thân phận của mình.”

“Chắc chắn không phải lão đại lão nhị làm.” Bạch Quân Quân trả lời chắc nịch.

“Dù cho không phải bọn họ làm nhưng tam cửu đánh nhau quả thực là chuyện đáng mừng của bọn họ, bởi vì nhà ngoại của lão tam quá mạnh, bọn họ cần có người làm tiêu hao đội quân của lão tam. Nếu ngươi nghênh ngang xuất hiện, chẳng phải làm cho lão cửu không còn lý do đánh xuống? Lão cửu rút binh đối với bọn họ không có lợi gì cả.”

Lý Văn Li cũng tham gia vào trong âm mưu thể hiện sự giả dối này.

Kết quả nhất trí của họ là Bạch Quân Quân phải mai danh ẩn tích, nếu không sẽ chuốc họa sát thân.

Bạch Quân Quân không sao cả nhún vai, dù sao nàng vốn không tính dùng tên tuổi tài nữ nhất sĩ tộc sống cả đời, từ bỏ thân phận này không sao cả.

Chẳng qua thù nên báo thì phải báo. Đương nhiên, bây giờ nói đến chuyện này thì còn quá xa, nàng quan tâm nhìn người què.

“Đại thúc có đi cùng chúng ta không?”

Người què giật mình, hồi lâu sau mới lắc đầu cười nhẹ: “Chúng ta có quá nhiều người, chỉ có thể chờ ngày lệnh của tá giáp ban xuống mới có thể đi. Nhưng nhờ có nhị vị chúng ta mới có thể gặp gỡ những điều mới, hiện tại đoàn người chỉ phụ trách vận chuyển quân nhu, có lẽ không cần ra tiền tuyết, cho nên đi cùng hay không đều không cần thiết lắm.”

Rõ ràng người què đại thúc không thể bỏ lại hơn bảy trăm người ở nơi này, hạ quyết tâm phải buộc chặt cùng một thể với mọi người.

Bạch Quân Quân có chút hiểu được rồi lại có chút không hiểu được tình cảm phức tạp này.

Nếu bản thân nàng còn đang sống tại căn cứ Gấu Trắng, vậy dù thế nào nàng vẫn sẽ cùng nhau sống chết với căn cứ Gấu Trắng, có điều đấy là vì nàng lớn lên cùng thành viên của căn cứ, lúc nhỏ căn cứ bảo vệ nàng, lớn lên nàng sẽ bảo vệ căn cứ với thành viên là không có gì đáng trách.

Còn người què đại thúc thì không giống vậy, xưa nay ông ta không quen biết với các xích lão này, chỉ dựa vào lời răn của Mặc gia với truyền thừa “Cứu vạn dân với nước lửa” mà phấn đấu quên mình, đi bảo vệ nhóm người xa lạ này, chẳng lẽ không phải là chuyện rất kỳ quái hay sao?

Bạch Quân Quân tin rằng nếu không phải ba sư huynh đệ người què, thì e rằng bảy trăm xích lão này sẽ giống như những xích lão khác, táng thân trong đủ loại binh tai kiếp khó lúc trước.

Nhưng bây giờ dù có cơ hội rời đi, ông ta vẫn chọn bảo vệ những người này.

Điều này tương đương với việc đưa sống chết của một đám người xa lạ ra ngoài suy tính…

Có lẽ chỉ người trong lòng có tín ngưỡng cao thượng, tình yêu bá tánh lớn lao vô cùng mới làm thế được.

Bất tri bất giác đã đến giờ nhổ trại.

Mọi người vội vàng ăn một miếng màn thầu, chờ một nghìn lính tinh nhuệ của Mạnh Nghĩa đến, họ lập tức đẩy rất nhiều binh khí ra ngoài.

Lúc bấy giờ thống soái lính tinh nhuệ với người què đại thúc đã từng có kinh nghiệm một lần tác chiến.

Bình Luận (0)
Comment