Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 365 - Chương 365. Không Phải Tán Gẫu Việc Nhà Bình Thường

Chương 365. Không phải tán gẫu việc nhà bình thường Chương 365. Không phải tán gẫu việc nhà bình thường

“Nhưng chúng ta còn phải lo cho mấy đứa bé, không có cách nào chia cho các cháu, cô nương thứ lỗi cho.”

Những thôn dân vẫn rất thuần phác, có thể cho thì bọn họ sẽ không keo kiệt, không thể cho cũng không hề giấu diếm mà nói thẳng ra.

Thật ra Bạch Quân Quân lại rất thích sự thành thật đó, tốt hơn nhiều so với những người ngoài mặt giả vờ khách sáo mà trong lòng lại lươn lẹo.

“Không dối gạt các vị, tự chúng ta cũng có lương thực, cho nên mọi người cứ yên tâm ăn đi, không cần cảm thấy có lỗi gì cả.”

Nói xong Bạch Quân Quân mới ôm lọ to lọ nhỏ đi về nhà.

Lúc đó Bạch Linh Vũ và Tiểu Sơn đang đến ruộng rau tìm xem có loại rau nào có thể ăn được không nhưng đáng tiếc chẳng thu hoạch được gì, đang lúc bọn họ cảm thấy ủ rũ thì lại nhìn thấy trưởng tỷ ôm lọ lớn lọ nhỏ về.

Bọn họ kích động chạy tới: “Trưởng tỷ, trưởng tỷ, tỷ ôm gì thế?”

“Ờ… có lẽ là đồ ăn ngon đấy.” Bạch Quân Quân trả lời mơ hồ.

Dù sao nàng cũng không biết mấy thứ rau muối kia là thứ gì.

Nhưng sau khi nhìn thấy những thứ đó mắt Lý Văn Li lại sáng lên.

“Ôi chao! Bội thu đấy đại tiểu thư.”

Nói xong hắn nhận lấy mấy cái lọ rồi mở hết ra, lúc phát hiện bên trong có tương đậu, đôi mắt hồ ly lại cong lên như vầng trăng khuyết.

Hắn vô thức nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Tương đậu này dùng để làm pa tê là hợp nhất, không gì có thể sánh bằng. Ngươi từng ăn pa tê bò chưa?”

“…” Bạch Quân Quân bình tĩnh nhìn hắn, đương nhiên là, chưa từng.

Lý Văn Li lại nói: “Pa tê bò ngon lắm đấy, chỉ cần đầy đủ nguyên liệu ta sẽ làm cho ngươi một hũ pa tê bò đặc biệt, đảm bảo sau này ngoài nó ra ngươi sẽ không muốn ăn thứ gì khác nữa, hơn nữa thứ này tuyệt đối sẽ được chào đón hơn so với tương dưa hấu.

Bạch Quân Quân nửa tin nửa ngờ: “Thật hay giả thế?”

“Ngươi ăn thử là sẽ biết ngay thôi mà.”

“Được, bò ở đâu?”

“Nhà hàng xóm có, đêm nay ta sẽ đi lấy.” Lý Văn Li trả lời với vẻ bình tĩnh.

Nội dung hai người trò chuyện thoải mái tựa như việc hết gạo rồi phải sang nhà hàng xóm mượn vậy. Hoàn toàn không nghĩ mà xem thời điểm này sao nhà hàng xóm lại còn có bò được chứ?

Bạch Táp Táp ở bên trong vừa ăn cơm vừa bất đắc dĩ lắc đầu.

Nhưng mà trưởng tỷ như vậy trở nên có ý vị hơn nhiều so với lúc chỉ biết nói chuyện quy củ, không có việc gì thì ngâm tụng vài câu thơ, ít nhất nàng thích trưởng tỷ như lúc này hơn.

Nhưng mà Bạch Táp Táp tuyệt đối không biết rằng hai con người ấm áp ở trong mắt nàng không phải đang thảo luận về chuyện đến nhà đại gia đại thẩm hàng xóm mượn bò mà là… hang thổ phỉ ở gần đây.

Bọn họ nói dăm ba câu liền quyết định xong hành trình của đêm nay, rồi sau đó mới bắt đầu nhìn dưa hấu đầy sân mà vò đầu bứt tai.

“Tương dưa hấu làm kiểu gì nhỉ?”

“…” Lý Văn Li không nói gì mà chỉ nhìn nàng, sau đó mới hỏi: “Không phải ngươi muốn làm sao? Sao lại hỏi ta làm kiểu gì?”

“Không phải lúc nãy đã bàn bạc rồi sao?”

“Chúng ta bàn bạc lúc nào?” Lý Văn Li chẳng hiểu ra sao, trí nhớ của hắn không kém nhưng hoàn toàn không nhớ rõ có chuyện như vậy.

“Ta giúp ngươi làm giường, ngươi giúp ta làm tương hoa quả, nếu có lãi thì chia đều.” Bạch Quân Quân bình tĩnh phân công.

“…” Lý Văn Li.

Được rồi, hóa ra lúc nãy mà nàng nói là chỉ ba giây trước.

Hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi, hắn đâu có cách nào với đại tiểu thư thích khăng khăng làm theo ý mình này chứ? Chỉ có thể nhân nhượng mà thôi.

Lý Văn Li bất đắc dĩ gật đầu: “Làm tương hoa quả cần đường, chúng ta vẫn nên mượn hàng xóm thôi.”

“Được, vậy đêm nay mượn cùng một chỗ luôn.”

Bạch Quân Quân trả lời rất rõ ràng.

Hai người thương lượng xong việc lớn thì cũng là lúc Bạch Táp Táp nấu cơm xong.

Hai người phủi phủi mông rồi bày bàn ăn cơm.

Người nông thôn ít khi có bàn, phần lớn thời gian đều là sau khi nấu xong sẽ để hết đồ ăn vào chén, ngồm xổm dưới mái hiên rồi ăn.

Nhưng mà mấy người Bạch Táp Táp quen ngồi bàn, cuối cùng vẫn khiêng một cái bàn từ trong phòng chính ra để dùng.

Bình Luận (0)
Comment