Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 401 - Chương 401. Tụ Họp

Chương 401. Tụ họp Chương 401. Tụ họp

Lý Văn Li thản nhiên liếc bọn họ một cái, Bạch Quân Quân buông cây roi thuỳ đồng đang trói nữ nhân kia ra, châm độc của nữ nhân kia rơi xuống, người thật sự đánh lén không cần nói cũng biết.

Những người này lại lựa chọn coi như không nhìn thấy.

Lý Văn Li cong môi cũng lười nói nhảm với bọn họ: "Ta là người thích bao che nhất, các ngươi động đến người của ta, vậy cũng đừng nghĩ đến việc nguyên vẹn đi ra khỏi nơi này nữa."

Nói xong hắn yên lặng giơ tay lên, ngón tay linh động khiến cho không khí xung quanh cũng biến thành áp bức.

A Đao, Tiếu Diện và lão Tăng ở sau lưng nhìn thấy cái này còn có gì không hiểu, Lý Văn Li lại muốn dùng sức mạnh quỷ thần của hắn.

Nghĩ đến sau mỗi lần công tử sử dụng sức mạnh quỷ thần đều sẽ bị phản phệ, bọn họ khẩn trương vươn tay ra.

"Công tử, không thể!"

Lý Văn Li thản nhiên cong môi: "Công tử nhà ngươi cũng không phải ăn chay."

Nói xong đột nhiên thúc giục kiếm gió.

Chỉ một thoáng cuồng phong gào thét, từng đạo gió mạnh như dao đột nhiên cuộn tới.

Mọi người nhìn thấy chiến trận này, hoặc là che mắt chạy trối chết, hoặc là nghênh đón lưỡi kiếm gió của Lý Văn Li cùng nhau tiến lên.

Nhưng cho dù là loại nào, trong chớp mắt đụng phải kiếm gió kia thì giống như tiến vào bên trong một chiếc cối xay thịt vô hình.

Bọn họ không bị khống chế vỡ vụn thành từng đoạn từng khúc.

Cuối cùng mọi người đã biết được sự nghiêm trọng của sự việc, nhưng lúc này đã muộn rồi.

Trong chốc lát, nơi đang la hét ầm ĩ như tổ ong vò vẽ đã khôi phục lại sự yên tĩnh.

A Đao, Tiếu Diện và lão Tăng kinh ngạc nhìn tất cả, có chút khó có thể tin được.

Không nghĩ tới công tử sẽ xuất hiện ở đây, hơn nữa một thời gian không gặp, sức mạnh quỷ thần của công tử càng kinh khủng hơn.

Nhìn thi thể đầy trên đất, bọn họ vô ý thức run lên một cái, một lúc lâu sau mới nhìn về phía Lý Văn Li, đáy mắt tràn đầy lo lắng.

Nhưng hình ảnh Lý Văn Li suy yếu ngã xuống đất mà mọi người dự đoán lại không hề xảy ra, hắn vẫn mỉm cười đứng tại chỗ như cũ, thậm chí còn vẫy tay với bọn họ.

"Các ngươi không sao chứ?"

"!!!"

Công tử ngày nhớ đêm mong cuối cùng đã xuất hiện rồi.

Tiếu Diện và lão Tăng kích động vứt A Đao đang ở trong lòng ra, giống như quả pháo nhỏ vọt tới bên cạnh Lý Văn Li ôm lấy hắn.

"Lão đại!"

"Ngài còn sống... Thật sự là quá tốt."

Lúc này A Đao bị quăng xuống đất cũng kích động ho khan miễn cưỡng đứng dậy đi về phía Lý Văn Li, nhưng bắp chân của hắn vừa tê vừa mỏi, không biết bên trong là chất độc gì mà lợi hại như thế, hắn mất khống chế lảo đảo ngã xuống đất.

Mọi người nghe thấy tiếng động, lúc này mới phản ứng được trong người thương binh còn có chất độc.

Lão Tăng và Tiếu Diện lại chột dạ chạy lại đỡ hắn.

"A Đao ca, thật sự xin lỗi."

"Vừa rồi quá kích động nên đã quên mất huynh."

A Đao hoàn toàn không nghĩ tới lại gặp được Lý Văn Li ở tình huống này.

Nói ra thì sau khi đội bảy người cướp thuyền ở cầu Nam Bắc rồi hốt hoảng chạy trốn, kết quả bị đội quân của Ngũ vương gia dùng máy ném đá oanh tạc.

Vì để cho bọn họ tránh hoả lực, Lý Văn Li đã ra lệnh cho bọn họ lên trên cầu trước.

Mọi người không còn cách nào, chỉ có thể vội vàng lên trên cầu.

Những chuyện xảy ra sau đó lại không thuộc phạm vi khống chế của bọn họ nữa.

Bởi vì thuyền của Lý Văn Li nổ tung, hắn bị rơi xuống sông.

Mấy người A Đao sợ hãi không thôi, muốn đi xuống cứu người, cả nhà lão Khâu thúc lại nhanh tay nhanh mắt kéo mọi người đang muốn nhảy xuống lại, cứng rắn kéo bọn họ đến thành Bích Lạc.

Bọn họ bỏ lỡ mất cơ hội ngăn cản tỷ đệ nhà họ Bạch đã hối tiếc không thôi, cũng không thể lại khiến cho đám tiểu hỏa tử của đội bảy người này làm chuyện ngu ngốc.

Sau đó, cầu Nam Bắc không chịu nổi chấn động cũng bị sập.

Mấy người còn hơn trăm mét nữa là đến bên kia bờ sông nhưng cũng bị va đập rơi vào trong nước, tốn rất nhiều sức mới có thể bơi lên được, nhặt về được cái mạng.

Bình Luận (0)
Comment