Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 411 - Chương 411. Nghìn Dặm Tìm Người Thân

Chương 411. Nghìn dặm tìm người thân Chương 411. Nghìn dặm tìm người thân

Khuôn mặt tươi cười của Diêm chưởng quỹ chợt cứng đờ, con ngươi hơi dao động: “Chết… chết hết cả rồi sao?”

“Vâng.” Sỏa Tử buồn bã gật đầu: “Chết hết trên chiến trường rồi.”

Thân mình của Diêm chưởng quỹ hơi lay động nhưng rất khó nhận ra, có điều hoàn cảnh xung quanh quá mức phức tạp.

Bà ta chỉ có thể cố gắng kìm nén cảm xúc, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Chuyện đó… thật sự đáng tiếc quá. Các cháu cầm đồ ăn vặt về đi, nếu không bọn họ sẽ sốt ruột đấy. Đúng rồi, bình thường cũng đừng chạy lung tung.”

“Được, cảm ơn cô cô.” Sỏa Tử cong môi mỉm cười với bà ta rồi đưa theo Tiểu Vũ, Tiểu Sơn rời đi.

Lúc nghe thấy tiếng gọi này của hắn, hốc mắt Diêm chưởng quỹ thoáng chốc trở nên ửng đỏ.

Vì không khiến người khác chú ý, bà ta yên lặng xoay người trở về quầy.

Bạch Quân Quân không hề biết tình hình bên này, nhìn thấy mấy người Sỏa Tử cầm một đống lớn mứt hoa quả quay về thì không khỏi cảm khái, Diêm chưởng quỹ này thật đúng là vừa hào phóng vừa khách sáo, làm cho người ta cảm thấy ngượng ngùng.

Bọn họ trở về không bao lâu thì mọi người cũng chuẩn bị đi tìm cả nhà lão Khâu thúc.

Chuyến này ra ngoài, mọi người để Tiếu Diện cùng Thố Tử ở lại chờ Tiểu Thiền, Bạch Táp Táp và Bạch Linh Vũ vốn cũng muốn đi theo nhưng nghĩ đến lát nữa lúc trở về mấy người lão Khâu thúc còn phải ngồi chung xe ngựa nên Táp Táp và Tiểu Vũ cũng thức thời ở lại.

Vì thế người lên đường chỉ có Bạch Quân Quân, Tiểu Sơn, Lý Văn Li, A Đao và Lão Tăng.

Trong đó Tiếu Diện và A Đao ở bên ngoài đánh xe, những người khác thì ở trong xe ngựa nghỉ ngơi.

Lúc đi qua cổng thành, chi thấy binh lính ở nơi này đang đứng trên đài cao nói chuyện gì đó, phía sau bọn họ là năm cái đầu đầm đìa máu tươi.

Không cần nói cũng biết, đương nhiên là những binh lính này đang kể lại thành quả tiêu diệt thổ phỉ mấy nay cho dân chúng nghe để bọn họ yên tâm.

Nhìn thấy chiếc xe ngựa này của mấy người Bạch Quân Quân đang lắc lư chạy ra ngoài thành, binh lính thủ thành còn cố ý nhìn qua, phát hiện bên trong là Bạch Quân Quân và Lý Văn Li có công trong lần bảo vệ thành này thì không khỏi ôm quyền chào hỏi.

Dân chúng vẫn nghe kể chuyện nãy giờ thấy thế cũng đều quay đầu lại, phóng khoáng vỗ tay.

“Cảm tạ tiểu hiệp sĩ trượng nghĩa. Cầu chúc tiểu hiệp sĩ chiến thắng trở về.”

Dân chúng còn tưởng rằng bọn họ lại ra ngoài tiêu diệt thổ phỉ.

Nhưng mà Lý Văn Li và Bạch Quân Quân cũng không giải thích, để mặc cho bọn họ hiểu lầm.

Sau khi ra khỏi thành, tốc độ đánh xe của Lão Tăng trở nên nhanh hơn, con ngựa này được nuôi trong quán rượu nên vô cùng béo tốt khỏe mạnh, lúc chạy rất có khí thế.

Bọn họ nhanh chóng đến một thôn xóm bí ẩn, lúc này còn chưa tới giữa trưa, tất cả mọi người đều đang làm việc trên đồng ruộng.

Nhưng mà lúc nhìn thấy một chiếc xe ngựa đang nhanh chóng chạy đến, mới đầu thôn dân còn hơi giật mình, dù sao mọi người rất ít khi nhìn thấy xe ngựa ở trong thôn.

Có điều nhìn trong chốc lát, đoàn người lại nhận ra con ngựa kia có vẻ hơi quen mắt.

Cẩn thận nhìn lại thì thấy, đây không phải mấy tiểu tử của đội bảy người vừa chia tay cả nhà lão Khâu thúc trước đó không lâu đấy sao?

Lúc đó nhóm tiểu tử đột nhiên rời đi mọi người còn cảm thấy tiếc nuối rất lâu.

Dù sao thôn xóm này của bọn họ cũng từng có thổ phỉ đến xâm phạm nhưng bởi vì mấy tiểu tử này cực kỳ có bản lĩnh nên chẳng những dọa thổ phỉ chạy mất mà còn thành công làm thổ phỉ xung quanh kinh sợ, làm cho người ta không dám dễ dàng mạo phạm.

Không ngờ rằng mấy tiểu tử từng rời đi này lại trở về một lần nữa.

Tất cả mọi người đều nhịn không được mà vẫy tay với bọn họ.

“Này, A Đao, các ngươi đã trở lại rồi sao?”

“Ừm.”

Người được người ta nhiệt tình gọi tên là A Đao hơi kiêu ngạo gật đầu, không lên tiếng.

Nhưng những thôn dân đang làm việc trên đồng ruộng cũng không thấy khó chịu, vẫn cười nói: “Mấy ngày không gặp hình như lại càng lạnh lùng hơn.”

“Ôi, nam nhân ít nói mới có cảm giác an toàn, Lão Tăng tiểu ca, Tiểu Thiền và Tiếu Diện đâu rồi?”

“Bọn họ có việc không đến đây.” Lão Tăng lễ phép trả lời.

Bình Luận (0)
Comment