Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 420 - Chương 420. Tiến Cử

Chương 420. Tiến cử Chương 420. Tiến cử

"Được, vậy thì ngày khác gặp lại."

Lúc này Huyện thái gia cũng không có lòng ở thêm, vội vàng đi theo quản gia.

Diêm chưởng quỹ nhìn thoáng qua cảnh vật lúc chạng vạng tối, cười nhạt một tiếng khoan thai đi dọc theo đường nhỏ trở về quán rượu nhà mình.

. . .

Huyện thái gia gắng sức đuổi theo trở lại chỗ ở, chỉ thấy một chiếc xe ngựa dừng ở cửa, chính là chiếc mà Diêm chưởng quỹ đưa cho hồ ly huynh đệ.

Nghĩ đến quản gia nói bọn họ mang về mấy nhân tài dị sĩ, Huyện thái gia không nhịn được vui vẻ.

Hồ ly huynh đệ này thật sự là quý nhân của ông ta.

Ông ta đang buồn phiền vì thổ phỉ nhiễu dân, bọn họ thì giúp một tay chém giết thổ phỉ, ông ta lo trong huyện không có người tài để dùng, bọn họ lại đi tìm nhân tài dị sĩ gia nhập.

Quý nhân như này, ông ta nhất định phải hầu hạ cho tốt cung phụng cho tốt mới được.

Lúc đó Lý Văn Li dẫn theo cả nhà Lão Khâu thúc đang uống trà trong phòng khách.

Cả nhà lão Khâu thúc là lần đầu đi vào cửa lớn nhà Huyện thái gia, bọn họ không khỏi có cảm giác áp bách, uống trà cũng rất dè dặt.

Tiểu Sơn ở trong lòng Khâu Đại, cảm nhận được sự mất tự nhiên của người lớn, chỉ vỗ bờ vai của hắn nói: "Cha đừng sợ, huyện lệnh đại nhân rất dễ nói chuyện."

Nghe thấy con trai an ủi, Khâu Đại miễn cưỡng kéo ra một nụ cười.

Nói ra, cách xưng hô này vẫn là lúc trên đường trở về, Khâu Đại mạnh mẽ yêu cầu, hắn không chịu được Tiểu Sơn gọi hắn là đại thúc, nên gọi cha thì cần phải gọi, không thể thay đổi.

Lúc bắt đầu Tiểu Sơn không thích ứng được, dần dần mới trầm tĩnh lại.

Nó không hiểu cái gì gọi là mất trí nhớ, chỉ biết mình bị bệnh không nhớ ra được chuyện gì.

Dưới sự xác nhận của Bạch Quân Quân và Lý Văn Li, nó mới biết được, thì ra Khâu Đại thực sự là cha mình, mà Lão Khâu thúc là ông nội của mình, Khâu Nhị và Khâu Tam là nhị thúc tam thúc của nó.

Ban đầu Tiểu Sơn có chút khổ sở, bởi vì nếu như gọi là cha, vậy không thể gọi Bạch Quân Quân là trưởng tỷ nữa.

Nhưng Bạch Quân Quân an ủi nó, vẫn có thể gọi mình là trưởng tỷ.

Lúc này cuối cùng Tiểu Sơn mới tiếp nhận phụ thân, ông nội và các thúc thúc của mình.

Mọi người hỏi nó có ấn tượng gì hay không, có nhớ hay không. Tiểu Sơn chỉ yên lặng lắc đầu.

Nó thật sự không nhớ rõ điều gì.

"Không sao, không sao, không nhớ cũng không sao, về sau chúng ta ở cùng nhau, ngươi sẽ nhớ ra."

Cứ như vậy, Tiểu Sơn lại bắt đầu thích ứng với cuộc sống có người thân một lần nữa.

Vì để sự thân thiết giữa hai bên cao hơn, Khâu Đại dường như không có lúc bào không ôm Tiểu Sơn, ngay cả đến nhà Huyện thái gia rồi cũng không nỡ buông tay.

Lúc huyện thái gia trở về nhìn thấy cảnh như vậy.

Bạch Quân Quân Lý Văn Li mang theo một đám hán tử cơ thể khoẻ mạnh phì nhiêu đang ở trong nha môn uống trà xanh.

Mấy nam nhân này trông có vẻ rất có uy vũ và sức mạnh cực kỳ đáng tin.

Huyện thái gia đi tới nụ cười vô cùng rực rỡ.

"Hai vị tiểu hiệp khách vừa mới ra khỏi thành, đã trở lại rồi hả?"

"Đúng, lại tới quấy rầy Huyện thái gia rồi." Lý Văn Li cười đáp lại.

Huyện thái gia liên tục xua tay khách khí: "Cứ việc quấy rầy không cần khách khí!"

Hai người hàn huyên trong chốc lát, Lý Văn Li đã chủ động giới thiệu: “Đây là bằng hữu của chúng ta Lão Khâu thúc, ba người con trai của ông ấy, Khâu Đại, Khâu Nhị, Khâu Tam, còn có cháu trai Tiểu Sơn."

“Ồ!" Huyện thái gia đã muốn biết thông tin của mấy hán tử này từ lâu rồi, chỉ là ngại rụt rè không tiện chủ động chào hỏi, hiện tại cơ hội tới rồi, ông ta chào từng người một: "Hạnh ngộ hạnh ngộ, các vị tráng sĩ ghé thăm huyện Đại của chúng ta, ta nhất định phải tận tình đối đãi cho tốt mới được. Nói ra thì ta biết Tiểu Sơn, mấy ngày nay vẫn thường gặp mặt."

"Chào huyện thái gia bá bá." Tiểu Sơn bị gọi tên có lễ phép chào hỏi, chọc cho đại nhân một trận cười.

Hóa ra Tiểu Sơn còn tưởng rằng Huyện thái gia là tên.

Bình Luận (0)
Comment