Nhưng trẻ em vô tội lại làm cho sự xấu hổ của mọi người tan biến.
Lý Văn Li đi thẳng vào vấn đề: “Là thế này, nhà Khâu đại thúc từng là thợ săn, cũng đều là những người giỏi dùng cung tên, cả quãng đường này chúng ta lạc mất thân nhân ít nhiều gì cũng được bọn họ quan tâm.
Bây giờ bọn họ đang dừng chân định cư trong thôn xóm gần đây, ta cảm thấy bây giờ đang là lúc huyện lị cần dùng người cho nên mới đề nghị bọn họ vào thành tìm kế sinh nhai.
Dù sao, lão Khâu thúc hiểu sơ qua về việc quân, cũng khá am hiểu y thuật, ba người con trai của ông ấy cũng đều là những người cường tráng khỏe mạnh lại biết võ, nếu Huyện thái gia không ngại thì có thể cho bọn họ gia nhập vào nha môn, cho dù giúp đỡ tìm mấy tên giặc cỏ hay giữ gìn trị an trong thành cũng là chuyện tốt.”
Huyện thái gia không khỏi vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Được được được, ta cầu còn không được, cực kỳ vui mừng. Nếu các vị không chê thì cứ gia nhập nha nội tráng ban của ta làm việc đi.”
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li vẫn chưa hiểu ý của Huyện thái gia là thế nào thì lão Khâu thúc đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Phải nói rằng tam ban nha môn này rất có quy củ, các ban không giống nhau, đãi ngộ và địa vị xã hội cũng khác nhau.
Nói một cách tỉ mỉ thì tam ban chia làm tạo ban, bộ ban và tráng ban.
Trong đó tạo ban chịu trách nhiệm hô “uy vũ” trong công đường, các loại công việc của bộ ban thì nhiều hơn, ví dụ như lùng bắt tội phạm, khám nghiệm tử thi, đao phủ, bà đỡ, tất cả đều thuộc bộ ban, còn tráng ban lại phụ trách canh giữ cổng thành, nha môn, nhà kho, tuần tra các loại.
Ngoại trừ công việc khác nhau ra thì địa vị xã hội cũng không giống nhau. Khác với tráng ban, tạo ban và bộ ban thuộc giai cấp thấp nhất, phàm là nhà nào có người làm nha dịch của hai ban này thì con cháu phải thoát khỏi nha dịch ba đời mới có thể tham gia khoa cử, bình thường tiền lương cũng sẽ không cao lắm.
Còn tráng ban thì lại khác, tương đương với biên chức chính quy, có phúc lợi rất tốt, việc tham gia khoa cử của người trong nhà cũng không bị ảnh hưởng.
Nhưng mà tráng ban này còn phân biệt nha nội* và dân trạng**.
** Dân trạng: một chức danh trong tráng ban
Từ trước đến nay nha nội đều do con cháu quan lại giữ chức còn dân trạng là những người bình thường hưởng ứng lệnh triệu tập.
Huyện thái gia không nói hai lời đã để cả nhà lão Khâu thúc làm nha nội, không thể nghi ngờ là có ý coi trọng.
Lão khâu thúc còn muốn bảo Huyện nha lão gia cân nhắc lại nhưng Huyện nha lão gia đã xua xua tay, thúc giục sư gia nhanh chóng dẫn bọn họ đi làm thủ tục.
Tư thế đó như sợ giây tiếp theo bọn họ sẽ bỏ chạy vậy.
Cả nhà lão Khâu thúc cứ mơ mơ hồ hồ như vậy mà điểm danh, sau đó nhận đồng phục, bội đao, trở thành “nhân viên công vụ” mới nhậm chức của huyện Đại.
Đương nhiên Huyện lão gia sốt ruột như thế cũng do có tính toán của riêng mình.
Ông ta thật sự đang thiếu nhân thủ, là kiểu rất thiếu vô cùng thiếu, không thấy vì nghĩ cách cứu viện Triệu gia trang mà ông ta đã tập kết một trăm dũng sĩ nhưng mà tập kết hơn nữa tháng vẫn chưa đủ đấy sao?
Về phần cho đảm đương vị trí nha nội, ông ta hoàn toàn không tiếc rẻ.
Thời buổi loạn lạc hiện này, quan lại nhà nào mà lại chịu để cho con cháu mình ra ngoài xông pha chứ? Nếu bất cẩn một chút thôi chẳng phải là sẽ mất đầu đổ máu như chơi sao? Chuyện chặt đứt hương khói của mình như vậy chỉ những người ngu xuẩn mới có thể làm.
Từ ba năm trước, tất cả nha nội trong nha môn của ông ta đều đã mượn cớ về nhà, không thấy gần đây cho dù con trai của ông ta trở thành công tử lưu luyến nơi gió trăng mà ông ta cũng không thèm quan tâm đấy sao?
Chính là vì sợ con trai mình quá xuất sắc, làm cho ông ta phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh cho nên Huyện thái gia dứt khoát mở một con mắt nhắm một con mắt.
Mà nay lại không giống như vậy, cuối cùng ông ta đã có thêm bốn người giúp đỡ.
Những người này không giống các công tử con nhà giàu có quyền quý, người ta có thể đánh đấm thật, cũng coi như tăng thêm chút sức sống mới cho các ban nha môn vốn trầm lặng tĩnh mịch.
Cả nhà lão Khâu thúc vất vả mệt nhọc, Huyện thái gia lập tức để cho bọn họ về nhà nghỉ ngơi trước, ngày mai lại đến điểm danh.
Vì thế mọi người liền vòng sang đường khác về nhà.
Nhìn thấy cả nhà Khâu đại thúc khỏe mạnh không chút thương tổn xuất hiện ở trước mắt, Bạch Táp Táp và Bạch Linh Vũ tặng mỗi người một cái ôm tràn đầy tình cảm.
Cả nhà lão Khâu thúc cũng rất nhớ tỷ đệ Bạch gia nên trò chuyện với nhau hồi lâu mới vào cửa.