"Cho nên, ngươi để cho ta đi bắt thủ tọa, ta làm sao có thể bắt được, theo ta được biết, hắn không chỉ biết Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam, hắn còn biết rất nhiều bí kíp võ công thất truyền, không phải ta đả kích thiếu hiệp, chỉ sợ thiếu hiệp cũng không phải đối thủ của thủ tọa."
Lời Hắc Bát nói một chút cũng không khó hiểu.
Bạch Quân Quân cũng không để ý, hiểu rõ rồi thì gật đầu nói: "Được rồi, ngươi nói ta đã biết rồi, hiện tại có nhiệm vụ mới giao cho ngươi."
"?" Hắc Bát vẻ mặt mờ mịt khẽ chớp con mắt duy nhất: "Nhiệm...nhiệm vụ gì?"
"Bên này còn hơn một ngàn thổ phỉ đang chạy trốn, ngươi mau chóng tụ tập bọn họ lại, bọn họ sẵn lòng tiếp nhận chiêu hàng, trở thành dân chúng bình thường của huyện Đại thì có thể tha tội chết, nếu như ngu xuẩn mất khôn nhất định phải lầm đường lạc lối, ta chỉ có thể dùng chính sách thứ hai."
"Chính… chính sách gì?" Hắc Bát vô ý thức hỏi một câu.
Bạch Quân Quân đối với chính sách trừng trị cũng rất đơn giản, nếu mọi người thức thời, vậy thì ngoan ngoãn làm dân chúng, lúc cần thiết thì bảo vệ những huyện nhỏ yếu hàng xóm của huyện Đại, cứ như vậy có thể chuyện cũ bỏ qua lấy công chuộc tội.
Nếu như cứ muốn ở đây tác oai tác quái, vậy cũng chỉ có thể "Hàng xóm tích trữ lương thảo ta tích thương, hàng xóm chính là kho lúa của ta" rồi.
"..." Hắc Bát không nói gì nhìn Bạch Quân Quân, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
Mà Bạch Quân Quân nói: "Ngươi có thể suy nghĩ cho thật kỹ, cho ngươi thời gian năm giây."
Lần này không cần giải thích, Hắc Bát đã biết năm giây là có ý gì, cho nên Bạch Quân Quân vừa dứt lời hắn đã ngoan ngoãn gật đầu: "Ta dĩ nhiên là có thể thuyết phục, nhưng đoàn người lấy cái gì nghe theo ta."
"Ngươi không phải Hắc Bát à, ngươi luôn có một chút bản lĩnh của riêng ngươi? Lời ngươi nói, tiểu lâu la sẽ nghe theo."
"Nhưng cấp trên của ta còn có lục ca." Hắc Bát rất bất đắc dĩ, hơn nữa mặc dù hắn đứng hàng tám, trên thực tế giá trị sức mạnh là yếu nhất, người khác chưa chắc đã tin phục hắn.
"Cái này giao cho ta, trước khi tìm thấy bọn họ ngươi đi theo chúng ta lăn lộn, sau khi tìm được bọn họ thì ngươi được tự do." Bạch Quân Quân như cũ ân cần dụ dỗ thân thiện.
Hắc Bát lại không vui chút nào, cái gì gọi là cùng bọn họ lăn lộn, rõ ràng chính là giám thị hắn khống chế hắn.
Nhưng người ta là dao thớt mình là thịt cá, hắn có cách nào sao?
Nhưng Bạch Quân Quân cũng không trói gô Hắc Bát này lại, nàng rất có lòng tin đối với hạt giống nhỏ của mình.
Hắc Bát chỉ cần có động thái kỳ lạ, ngay lập tức sẽ biến thành chậu hoa thịt người.
Trước khi đi, Bạch Quân Quân bảo Hắc Bát ra tay thu dọn mười người huynh đệ này của hắn cho tốt, từ trên người bọn họ tìm được tín vật của Hắc Tri Chu, đây chính là hôm qua lúc Tiểu Thiền đi kiểm kê thi thể phát hiện ra, phàm là thành viên của Hắc Tri Chu đều sẽ có một số hiệu thuộc về mình.
Thiệt thòi cho bọn họ trước đó còn kéo từng người về đến huyện nha lĩnh thưởng, kỳ thật chỉ cần cầm tín vật này trở về là được, về phần thi thể thì chôn ngay tại chỗ là xong.
Thế là Hắc Bát vẫn phải tự tay chôn cất cho đồng đội cũ.
Cùng lúc đó hắn phát hiện tất cả những đồng đội này đều chết bởi một loại cung nhỏ ngắn.
Sở dĩ phân biệt được rõ ràng như vậy, là bởi vì đứa nhỏ này không phân được là nam hay nữ rất khủng bố hơi vung tay một cái là những đoản tiễn đang cắm ở tim thi thể lại đồng loạt bay trở về, một lần nữa rơi vào trong tay Bạch Quân Quân.
Lúc đó Hắc Bát thấy cảnh này thì sợ ngây người, hắn chỉ từng thấy boomerang có thể tự chủ quay trở lại trong tay của chủ nhân, ngược lại không nghĩ tới loại cung tên ngắn này cũng có thể tự động trở lại trên tay chủ nhân.
Bạch Quân Quân ngược lại có vẻ mặt đồ nhà quê chưa từng thấy qua việc đời nói: "Đây là ám khí gia truyền, ngươi không hiểu là bình thường."
"..." Hắc Bát.
Bạch Quân Quân Tiểu Thiền thu hoạch được Hắc Bát và 18 thẻ thân phận, hai đội ngũ còn lại thì không có thu hoạch.