Lúc này bên trong cửa đá có ánh nến mờ nhạt, nhưng không có bất kỳ ai.
Lý Văn Li nghiêm mặt nói: "Chính là chỗ này."
Bạch Quân Quân ngẩng đầu liếc một chút, chỉ thấy trên hang đá có một tấm bảng, bên trên khắc mấy chữ cổ, tốt xấu gì nguyên chủ cũng tích luỹ được một chút kiến thức, nhưng nàng cũng tiêu tốn hết một lượng lớn sức lực mới nhận ra đây là ba chữ "Tiên nhân cư".
Một cái mộ huyệt lại dùng loại tên kỳ cục này, bản thân đã rõ ràng mấy phần quỷ dị.
Lại thêm ngoài cửa mộ huyệt này có một trận pháp, rõ ràng là dùng để áp chế thứ gì đó.
Vậy mà lúc này trận pháp đã bị phá hư rồi, cửa đá cũng bị cưỡng ép mở ra, chỉ sợ 800 tên thổ phỉ này đã sớm chiếm lĩnh tiên nhân cư.
Rốt cuộc tiên nhân cư có quỷ hay là có tiên nhân. Bạch Quân Quân cũng không để ý.
Bạch Quân Quân chỉ quan tâm tiên nhân để lại bảo bối có phải còn được đặt yên ổn ở bên trong hay không, hay là bị Hắc Lục không có mắt này làm ô uế rồi.
Nghĩ đến khả năng này, Bạch Quân Quân có chút sốt ruột, nàng phải nhanh chóng vào xem mới được.
Lý Văn Li lại kéo nàng lại: "Không thích hợp."
"Sao vậy?" Bạch Quân Quân vô cùng nghi ngờ.
"Ta cảm giác nơi này không đơn giản như vậy." Lý Văn Li cũng không nói ra được kỳ lạ chỗ nào, dù sao hắn cũng là lần đầu tiên đường đường chính chính tiếp xúc với cổ mộ.
Nghe nói những mộ huyệt hoàn chỉnh thời cổ đại đều cực kỳ huyễn hoặc, người bình thường đi vào thì sẽ cửu tử nhất sinh.
Vừa rồi hắn đã thả dị năng ra, nhưng ngay cả lòng núi này cũng không xuyên thấy được, thậm chí bị thứ gì đó cho bắn ngược trở về, chuyện này tuyệt đối không bình thường.
"Quan tâm nó có cái gì làm gì, đừng quên bên trong còn có 800 người, nói câu không dễ nghe coi như thật sự có chuyện kỳ quái, những người đó cũng đã giẫm mìn thay chúng ta trước rồi, bây giờ chúng ta đi vào coi như chiếm hời rồi."
Lời này của Bạch Quân Quân khiến cho Lý Văn Li không phản bác được.
Cứ như vậy, hai người dẫn theo A Đao Tiểu Thiền đi vào trong, để cho an toàn, Lý Văn Li vẫn khuyến cáo căn dặn mọi người tiến lên một mạch, không nên tùy tiện đụng vào đồ trong huyệt mộ.
Đám người A Đao nghiêm túc ghi nhớ bây giờ mới chuẩn bị xuất phát.
Đội ngũ vẫn như cũ là Lý Văn Li dẫn đầu, Bạch Quân Quân ứng phó, tiếp theo là Tiểu Thiền, Tiếu Diện, lão Tăng, Thố Tử cuối cùng mới là A Đao.
Một hàng bảy người cứ như vậy men theo cổng lớn của tiên nhân cư mà đi vào trong.
Cũng không biết cái mộ huyệt này được mở ra bao lâu, mặc dù bên trong có ánh lửa, nhưng không khí vẫn như cũ bị nén lại.
Dọc theo cánh cổng lớn này đi vào là một cây cầu hành lang, bên trên cây cầu hành lang còn có một tấm biển viết "cầu Hội Tiên"
Nhưng so với cái tên tiên khí tung bay, cây cầu kia lại hết sức âm u khủng bố.
Xung quanh nó là những động đá tối om, phía trên động đá thậm chí còn có nước nhỏ giọt, đi trên cây cầu ẩm ướt này, thỉnh thoảng một giọt nước rơi xuống cổ, khiến cho lòng dạ người ta hoàn toàn lạnh lẽo.
Nơi này làm gì có tiên khí, đơn giản giống như cầu Nại Hà vậy.
Hai bên phải trái của cây cầu cũng điêu khắc rất nhiều huyền thú có diện mạo dữ tợn, những con Huyền thú này đều được chế tạo bằng đồng đen, theo sự xói mòn của năm tháng, mọc đầy những vết nấm mốc xanh đen, vốn dĩ đã là huyền thú dữ tợn bây giờ lại càng kinh khủng hơn rồi.
Mấy tên tiểu quỷ như Tiểu Thiền căn bản không dám nhìn xuống phía dưới cây cầu.
Bọn họ nắm góc áo đối phương chậm rãi xê dịch vào bên trong.
Mãi cho đến lúc trong lòng sợ hãi trong lòng, cuối cùng mới cảm giác được đã xuống khỏi cây cầu.
Bọn họ cẩn thận từng li từng tí mở mắt ra, đã thấy trước mắt một cái Đại Minh đường rộng rãi.
Minh Đường này so với cái ngoài cửa lớn thì lớn hơn nhiều, hơn nữa xung quanh nó đều có những căn nhà lớn.
Những căn nhà này hoàn toàn theo tỉ lệ của những căn nhà thực tế, vật liệu căn phòng giống như mái vòm của huyệt động to lớn, quả thực đã khoét ngay lòng núi để lấy vật liệu xây dựng.
Bạch Quân Quân chăm chú nhìn thoáng qua, chỉ thấy Minh Đường lớn như vậy xung quanh đều có một căn nhà hai tầng, lối kiến trúc này khá quen.