Nhưng cho tới bây giờ cũng không nhìn thấy châu báu, nói rõ bọn họ vẫn còn cách mộ chính một khoảng nữa.
Bạch Quân Quân chỉ có thể kiềm chế kiên nhẫn chậm rãi đi thăm dò.
May mà mặc dù mộ huyệt này lớn, nhưng thiết bị chiếu sáng được làm rất tốt, chí ít toàn bộ hành trình bọn họ đi bên trong đều có đèn, thị giác không bị quấy nhiễu.
Đương nhiên đây cũng coi như là lợi ích duy nhất mà Hắc Tri Chu tiên phong đi vào, chí ít đã đốt nến bọn họ không cần phải phiền não.
Nhưng ở thành Phục Ba hai người đã được chứng kiến khoa học kỹ thuật phát triển của người xưa.
Khi đó bọn họ tùy ý đốt một cây nến lên, ngọn lửa đã có thể theo đường ống thắp sáng những cây nến khác.
Nơi này cũng thuộc về hơn một ngàn năm trước, chắc hẳn kỹ thuật cũng giống nhau.
Đừng thấy Dao Trì rất lớn, nhưng xung quanh cũng có không ít bó đuốc, chiếu sáng hoàn toàn không phải là vấn đề.
Lúc Bạch Quân Quân đi ngang qua một cái chân đèn trong số đó thì đặc biệt vào trong nhìn một chút, chỉ thấy dầu thắp trong ống còn có hai phần ba.
Nhìn thấy dầu thắp đen sì, cũng không biết có phải dầu từ thi thể của cá mập trong truyền thuyết hay không.
Dù sao ở trong thoại bản, từ trước đến nay dầu thắp trong mộ địa đều là dầu từ thi thể cá mập.
Nhưng vấn đề này không có cách nào để xác nhận, nơi này cũng không có khả năng có thể dùng đế đèn để làm rõ.
Mọi người đi dọc theo chân đèn tiến lên phía trước, đột nhiên phát hiện những dấu chân đều nhịp trước đó đã bắt đầu lộn xộn.
Đầu tàu gương mẫu Lý Văn Li ngồi xuống nghiên cứu bước chân, Bạch Quân Quân cũng học theo tiến tới nhìn.
Vốn dĩ từ Dao Trì đi một mạch tới trước, đều chỉ có bước chân tiến về phía trước, nhưng bắt đầu từ chỗ này là có dấu chân chạy trở về, những dấu chân đó vô cùng lộn xộn như thể không chỉ có một người chạy về, cũng không phải là chỉ chạy được một nửa rồi chẳng biết tại sao tất cả lại quay đầu lại.
Càng ở phía sau dấu chân lại càng lộn xộn.
"Cẩn thận chút." Lý Văn Li từ tốn nói một câu, đoán chừng dị biến cũng bắt đầu từ nơi này.
Mọi người không nói thêm gì, tinh thần hoàn toàn được xốc lên tiến về phía trước.
Nơi rộng lớn lại nghênh đón một huyệt động, tầm mắt của bọn họ cũng bắt đầu trở nên chật hẹp, mà trước mặt lại lần nữa xuất hiện một hành lang vừa dài vừa hẹp, hành lang này có lẽ có liên quan đến Dao Trì nên ướt nhẹp.
Âm khí cũng theo đó mà đến.
Ngay cả Bạch Quân Quân đã từng gặp những trận chiến lớn cũng cảm thấy không thoải mái.
Nàng vừa định điều động linh khí cỏ cây trong cơ thể để làm ấm người, nhưng còn chưa động trước mắt đã tối đen, ánh sáng cũng từ mờ nhạt biến thành màu xám.
Ánh sáng màu xám này giống như đêm mùa đông lạnh lẽo của tháng lạnh nhất mới có thể xuất hiện, chỉ có sự thay đổi ánh sáng đã khiến toàn thân người ta phát lạnh.
Lúc này, Lý Văn Li cũng nhẹ nhàng nắm tay của nàng, Bạch Quân Quân lúc này mới cảm giác được tay Lý Văn Li và nàng cũng lạnh buốt giống nhau.
Lý Văn Li ra hiệu cho nàng nhìn về phía mái vòm.
Bạch Quân Quân vô ý thức nhìn thoáng qua, đột nhiên phát hiện bên trên mái vòm này có vô số đá vân mẫu, ánh sáng ở nơi này chính là do đá vân mẫu này phát ra.
Loại ánh sáng màu xám này, giống như cõi âm đáng sợ, cảnh đẹp Dao Trì lúc trước quả thực xa hoa giống như tiên cảnh hơn so với nơi này.
"Đây... Đây là gì vậy?"
Tiểu Thiền ở phía sau vẻ mặt kinh dị nhìn về đằng trước, đồng tử cũng muốn rung động.
Bạch Quân Quân cố nhìn trong ánh sáng tìm theo ánh mắt của Tiểu Thiền, chỉ thấy bên dưới mái vòm, bên trên trung đình có rất nhiều người, những người đó toàn thân cứng ngắc, đứng thẳng tắp ở đấy, sắc mặt của bọn họ xám xịt giống như người giấy trong tiệm nhang đèn.
Chỉ thấy mặt hoàn toàn không phân rõ được đây là người thật hay là tượng bùn, nhưng nhìn y phục, lại mặc đồng phục quen thuộc của Hắc Tri Chu.
Chính là bởi vì loại cảm giác không hài hoà này, Tiểu Thiền mới có thể khống chế không nổi mà run lẩy bẩy.