Bạch Quân Quân nhíu mày suy tư, trên lý thuyết thì nơi này nên có một cánh cửa, có thế thì mới đi vào phòng từ đình viện được.
Nhưng bây giờ lại lần nữa không tìm thấy lối vào.
Mắt thấy sương trắng xung quanh càng ngày càng đậm, rất có dáng vẻ như sắp che khuất đình viện này sau đó bắn bọn họ ra ngoài đến nơi, Bạch Quân Quân không cam lòng dừng bước.
“?” Lý Văn Li nhìn đại tiểu thư, vẻ mặt nghi ngờ.
Bạch Quân Quân lại không nói hai lời, đột nhiên kiễng chân nhào vào trong lòng Lý Văn Li, thậm chí còn ngước đầu lên, dùng miệng nhẹ nhàng chạm một cái vào đôi môi mỏng của hắn.
“???”
Lý Văn Li giống như một cây cọc gỗ, đứng thẳng tắp ở nơi đó không hề động đậy.
Đúng lúc này, sương mù dày đặc xung quanh rốt cuộc cũng tan biến, quả nhiên một nơi trong đó xuất hiện một cánh cửa như ẩn như hiện.
Bạch Quân Quân chỉ vào cánh cửa đó, vẻ mặt vui mừng: “Ngươi xem, cửa xuất hiện rồi.”
Lúc này Lý Văn Li mới muộn màng nhận ra, quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy một cánh cửa gỗ.
Bạch Quân Quân đạt được mục đích, nở một nụ cười tươi: “Ta biết ngay mà, quả nhiên phải dùng cách sến súa này mới có thể trị được không gian não yêu đương.”
Lý Văn Li sững sờ nhìn nàng một cái, lúc này Bạch Quân Quân không quan tâm nổi đến tâm trạng của Lý Văn Li nữa, nàng mạnh mẽ kéo hắn đi về phía cánh cửa gỗ kia.
Nhưng mà Lý Văn Li vẫn không nhúc nhích, thậm chí bàn tay đang nắm lấy tay nàng còn hơi dùng sức.
“?” Bạch Quân Quân hoài nghi quay đầu lại, đang định hỏi một câu làm sao vậy.
Lý Văn Li đột nhiên tăng sức ở cổ tay, Bạch Quân Quân bất ngờ không kịp đề phòng ngã vào trong lòng hắn.
Lúc này hắn cũng khom lưng trả lại một cái hôn lên môi của Bạch Quân Quân.
Xong xuôi hắn mới chậm rãi ngước mắt lên: “Từ trước đến nay Hồ Ly của căn cứ H chưa từng để cho phụ nữ lợi dụng.”
“???” Trong thoáng chốc, Bạch Quân Quân cạn lời.
Nàng khẽ sờ môi mình, nhìn hắn với vẻ mặt xấu hổ: “Bà đây đang tìm cửa, vậy mà ngươi lại nói ta lợi dụng?”
Lý Văn Li cười, buông đôi tay đang giữ vòng eo nhỏ nhắn của nàng ra: “Ta cứ mặc kệ đấy, ngươi cướp đi nụ hôn đầu của ta, ta cũng phải đòi lại từ ngươi thì mới không chịu thiệt.”
“…” Bạch Quân Quân chỉ cảm thấy trong lòng rối loạn, thật sự muốn đá hắn về nơi thắng cảnh Dao Trì kia.
Mà lúc này dường như Lý Văn Li đã tìm được linh hồn của chính mình, vui vẻ kéo Bạch Quân Quân đi về phía cửa gỗ.
Bạch Quân Quân nhịn không được nói thầm: “Còn nụ hôn đầu nữa chứ, nhiều phụ nữ sà vào lòng như vậy, chưa con cháu thành đàn đã là kỳ tích rồi.”
“Hả?” Hồ Ly chậm rãi quay đầu nhìn nàng một cái: “Trước kia đại tiểu thư rất chú ý đến ta sao?”
“Không hề.” Bạch Quân Quân quyết đoán lắc đầu.
Lý Văn Li không để ý đến câu trả lời của nàng, hé miệng nở nụ cười.
“Con người ta đây cứ cố tình không thích mấy người dâng đến tận cửa đấy, người như đại tiểu thư thế này lại vừa hay.”
“?” Bạch Quân Quân nghi hoặc.
Nhưng mà lúc này cánh cửa kia dần dần trở nên nhạt hơn, hai người không trò chuyện nổi nữa, Lý Văn Li nhanh chóng đẩy cửa.
Nhưng mà cánh cửa gỗ này lại không nhúc nhích chút nào.
Đang cảm thấy nghi hoặc thì Bạch Quân Quân cũng đưa một tay ra đẩy cùng.
Lúc bàn tay của hai người cùng đặt lên cánh cửa, cánh cửa kêu “cách” một tiếng rồi mở ra.
Bên trong đúng là căn phòng mà bọn họ quen thuộc.
Nhìn thấy nơi này, Bạch Quân Quân chỉ muốn khoa tay múa chân chúc mừng.
“Thế này có tính là liên tiếp thành công không?”
Lý Văn Li cười gật đầu: “Tính.”
Bạch Quân Quân mở cờ trong bụng, vứt sạch mọi chuyện khác ra sau đầu, không gian mở rộng một trăm mét vuông, đây thật sự là một chuyện đáng để ăn mừng.
Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của đại tiểu thư, Lý Văn Li cũng nở một nụ cười nhàn nhạt: “Đừng quên Hắc Lục còn đang ở bên ngoài, chúng ta phải đi bắt hắn.”
Bạch Quân Quân đột nhiên nhớ tới cái tên làm mất hứng kia còn ở bên ngoài, xem ra chỉ có thể đi ra ngoài trước rồi từ từ sắp xếp đình viện này sau vậy.
Lúc này hai người mới buông lỏng bàn tay vẫn nắm lấy nhau ra.
Hai bàn tay vừa tách ra, quả nhiên dưới chân truyền đến cảm giác mất trọng lực quen thuộc.