Chẳng bao lâu sau bọn họ lại xuất hiện trong khe trượt một lần nữa, lúc này trước mặt hai người không hề có lực cản, thuận lợi trượt đến cuối.
Lý Văn Li vừa rơi xuống đất lập tức cảm giác được đằng trước có người, suýt chút nữa hắn đã vung dao găm ra.
Lúc này người trước mặt đột nhiên vui mừng hỏi một tiếng: “Công tử, là ngài sao?”
Đằng trước chính là A Đao.
May mà tứ chi của Lý Văn Li nhanh nhẹn, nghe thấy đằng trước là A Đao nên thu dao lại ngay lập tức, bằng không đã gây ra thảm họa rồi.
Mọi người không biết đến sự nguy hiểm vừa rồi, chỉ bày ra vẻ mặt kích động và khó tin.
Nếu không tận mắt nhìn thấy thì bọn họ cũng không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.
Rõ ràng vừa rồi Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đi ở đằng trước nhưng bây giờ bọn họ lại là những người tiếp đất sau cùng.
Đây là có chuyện gì?
Lý Văn Li cảm thấy hơi chột dạ, giải thích: “Vừa rồi trượt xuống một lối rẽ khác.”
Lý Văn Li nói mà mặt không đỏ tim không đập loạn.
Dù sao những chỗ như thế này có lối rẽ khác hẳn là cũng rất bình thường, đúng không?
Ngoài tin tưởng ra thì bọn họ cũng không còn lựa chọn nào khác, dù sao không ai có thể nói chắc về sự việc kỳ lạ này.
“Tình hình đằng trước thế nào rồi?” Lý Văn Li nói sang chuyện khác.
A Đao nhìn thoáng qua chỗ tối om phía trước, lắc đầu: “Sau khi tiếp đất nhìn không thấy hai người nên chúng ta không dám hành động tùy tiện, vẫn chưa đi tra xét phía trước, nhưng mà cho đến bây giờ cũng không hề nghe thấy tiếng động gì ở phía trước cả.”
Lý Văn Li gật đầu, lại lần nữa dẫn đầu đi lên phía trước, đội ngũ lại khôi phục trình tự trước đây.
Lý Văn Li thử điều động dị năng trong cơ thể nhưng mà ngoài không gian ra hắn vẫn không hề cảm nhận được những dị năng khác.
Điều này chứng tỏ Hắc Lục đang ở không xa phía trước, bước chân của Lý Văn Li không khỏi nhanh hơn.
Đi mãi đi mãi, đột nhiên bước vào trong nước, không ngờ răng nơi này lại có sông ngầm.
Trên lý thuyết thì ở sườn núi không thể có sông được, trừ khi bọn họ đã xuống đến chân núi.
Nghĩ đến chiều dài của khe trượt, cũng có khả năng bọn họ đã trượt từ sườn núi xuống đến chân núi.
Chắc hẳn ở chân núi có đường ra, không liên quan gì đến vàng bạc châu báu cả, Bạch Quân Quân cảm thấy hơi thất vọng.
Không ngờ rằng một huyệt mộ của bá chủ Chung Sơn to như vậy mà ngoài đan dược quá hạn ra thì không thấy gì khác nữa, thật là không có chút thường thức nào cả.
Nàng lặng lẽ lội nước đi một chặng nữa, cuối cùng lờ mờ nhìn thấy một đàn tế hư hư thực thực ở trong nước.
Rất nhiều cây cột dựng đứng ở nơi đó, thoạt nhìn tĩnh mịch đáng sợ.
Mà lúc này, một con thuyền đang trôi từ tế đàn ra bên ngoài.
Lý Văn Li nhìn thoáng qua, đó là thân hình của Hắc Lục, không thể nghi ngờ gì nữa.
Không ngờ tên trộm mộ này lại xảo quyệt như thế, lại có thể chạy trốn cả quãng đường đến đây, chỉ sợ chèo thuyền ra khỏi đây là thoát ra ngoài rồi.
Lý Văn Li và Bạch Quân Quân lập tức lao xuống nước, điên cuồng bơi về phía con thuyền kia.
Đối với những người muốn sống sót ở mạt thế mà nói, bơi chỉ là một chuyện bình thường mà thôi.
Cho nên bọn họ giống như hai con cá mập, mạnh mẽ hướng về phía con thuyền nhỏ lung lay chao đảo kia, tốc độ nhanh đến đáng sợ.
Lúc đó Hắc Lục đang chèo thuyền, để không làm kinh động đến truy binh, thậm chí hắn còn không dám đốt lửa.
Không dễ dàng gì mới tìm được một con thuyền chuẩn bị chạy ra bên ngoài, kết quả lại chợt nghe thấy âm thanh quái vật bơi đến ở phía sau.
Tiếng nước ào ào kia quả thật khiến hắn sợ chết khiếp.
Nghe nói huyệt mộ của bá chủ Chung Sơn có hai con trăn rừng làm thần thú canh giữ, vẫn luôn ẩn sâu bên trong sườn núi này.
Cả quãng đường đi qua chưa hề gặp phải, chắc hẳn chính là ở trong dòng nước này, cho nên cả đường hắn đều cực kỳ cẩn thận, chỉ sợ kinh động đến bọn chúng.
Bây giờ nghe thấy tiếng nước ở phía sau, hắn chợt cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Nhất định là trăn rừng đã đến đây rồi.
Hắc Lục chỉ có thể cắn chặt rằng liều mạng chèo ra bên ngoài nhưng tiếng nước ở phía sau càng ngày càng gần.
Cuối cùng con thuyền của hắn dường như bị thứ gì đó giữ lại, Hắc Lục hoảng sợ quay đầu, nhờ ánh nước mờ ảo, hắn lờ mờ nhìn thấy hai bóng dáng màu đen đang người trái người phải giữ lấy đuôi thuyền của hắn.