Lớp vảy của con rắn này vừa lõm vừa lạnh, trơn nhẵn rất quỷ dị.
Hắc Lục đột nhiên rơi xuống đầu rắn không ngừng nhấp nhô.
Con trăn rừng này phát hiện trên đỉnh đầu có thứ gì đó, ngậm miệng lại điên cuồng vung vẩy, tất nhiên là muốn bỏ con sâu nhỏ trên đỉnh đầu vào trong mồm.
Hắc Lục tuyệt vọng sống không bằng chết, hắn phí hết trăm nghìn cay đắng giãy dụa đến cuối cùng, thậm chí có loại cảm xúc dứt khoát chết đi cho xong hết mọi chuyện.
Đúng lúc này, Lý Văn Li cũng nhẹ nhàng rơi xuống trên đầu rắn, dao găm của hắn đâm từng chút vào vảy của con trăn rừng, lợi dụng chủy thủ để cố định bản thân, lúc này mới sâu xa nhìn về phía Hắc Lục.
"Hiện tại ngươi có nói hay không?"
"! ! !"
Hắc Lục có một vạn câu thăm hỏi muốn bày tỏ với tổ tông mười tám đời nhà hắn.
Thì ra kẻ điên này ném hắn tới đây là để tra khảo hắn!
Loại phương thức tra khảo phát rồ này, là con người làm ra được sao?
Ngộ nhỡ chính mình không kiên trì nổi rơi vào trong miệng rắn, vậy những gì hắn muốn biết chẳng phải là mãi mãi cũng không có cách nào biết được hay sao.
Linh hồn của Hắc Lục đều đã bị bóp méo, hắn cũng không biết một luồng sức mạnh sinh ra từ đâu, liều mạng bò tới bên cạnh Lý Văn Li, ôm chặt lấy bắp đùi Lý Văn Li.
Hắn nước mắt nước mũi nhoè nhoẹt trên mặt hoảng sợ: "Van xin ngươi, ta biết sai rồi, ngươi hỏi cái gì ta cũng nói, xin ngươi cứu ta ra khỏi nơi này, ta không chịu nổi, ta sắp chết rồi."
Đúng lúc này, con rắn kia cũng ý thức được có lay mạnh cỡ nào cũng không có cách vứt được con sâu trên đầu kia, nó quả quyết đâm đầu vào trong nước.
Hắc Lục đang cầu xin tha thứ đột nhiên không kịp đề phòng bị vứt bỏ vào trong nước, chỉ cảm thấy tai mắt mũi miệng đều bị sặc đến sắp vỡ vụn.
Hắn chỉ có thể ôm thật chặt chân Lý Văn Li, cảm giác chỉ cần hơi không cẩn thận, thì sẽ ở dưới đáy nước sâu thẳm không thể ra ngoài được nữa.
Bản năng sinh tồn mạnh mẽ khiến hắn thật sự chắc chắn rồi.
Chờ con trăn rừng này nổi lên khỏi mặt nước lần nữa, Hắc Lục vừa phun nước vừa nói: "Là thủ tọa sai ta tiến vào, trong giang hồ vẫn luôn có một phần bản đồ châu báu, trong bản đồ này ghi chép là mộ huyệt của bá chủ Chung Sơn.
Chỉ cần mở ra mộ huyệt của bá chủ Chung Sơn là có thể lấy được phương pháp luyện chế âm binh.
Hắn bảo ta lợi dụng thân phận để nghe ngóng, thật ra ở chỗ này hơn một tháng, ta vẫn luôn đang tìm mộ huyệt của bá chủ Chung Sơn, như ngươi thấy, cuối cùng ta đã mở mộ huyệt ra, cũng lấy được phương pháp thuật âm binh!"
Hắc Lục dùng tốc độ nhanh nhất của cả cuộc đời nói ra toàn bộ, vừa nói trăn rừng này lại chui xuống nước một lần nữa.
Hắc Lục sắp khóc rồi, con thú thủ mộ này móc nối với Lý Văn Li thật là tốt.
Ông trời à, ai tới cứu hắn được không?
Chờ nổi lên mặt nước lần nữa, Lý Văn Li vẫn như cũ lạnh nhạt hỏi: "Thủ lĩnh của Hắc Tri Chu là ai?"
"Hắn. . . Hắn là con nuôi của thiên hạ đệ nhất tiêu cục Lục Văn Quyện."
Quả nhiên là thiên hạ đệ nhất tiêu cục, Lý Văn Li nhướng mày.
Bên này đang nghiêm hình tra tấn, nhưng trên thuyền nhỏ ở bờ sông, đám Tiểu Thiền nhìn thấy chính là tình cảnh Lý Văn Li và Hắc Lục đang ở trên đầu trăn rừng, cùng với trăn rừng quay cuồng ở trên lớp sóng, dáng vẻ này giống như Tam thái tử đang làm loạn ở biển vậy.
Nhưng mà người ta Tam thái tử tốt xấu gì vẫn là một đứa bé con đáng yêu, mà lúc này Lý Văn Li một thân y phục màu đỏ tươi, trên mặt còn có một ý cười tà mị.
Dáng vẻ kia giống như Tu La tái thế trong địa ngục.
Xem ra, lão đại không sao, có sao chính là Hắc Lục.
Thố Tử nhịn không được núp vào trong lòng Tiểu Thiền một chút: "Lão đại… Dáng vẻ này của lão đại có phải có chút đáng sợ hay không?"
". . ." Mọi người, không cách nào phản bác, đổi lại bọn họ là Hắc Lục, đoán chừng cũng sẽ bị hù chết.
Nhưng nhìn lão đại vững vàng đứng ở trên đầu rắn, mấy người cuối cùng cũng an tâm.