Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 457 - Chương 457. Hồ Ly Khủng Bố

Chương 457. Hồ ly khủng bố Chương 457. Hồ ly khủng bố

"Ngươi tuyệt đối không đơn giản chỉ là Lục đương gia của Hắc Tri Chu như vậy, thành thật khai báo ta có thể tha cho ngươi chết nhẹ nhàng, nếu không thành thật ta sẽ có biện pháp trừng trị ngươi."

Hắc Lục nghẹn lời, kiên cường ngậm miệng lại, rõ ràng là không muốn nói.

Đúng lúc này, đằng trước đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy chảy xiết.

A Đao thấy thế nhắc nhở: "Công tử phía trước có dị biến."

Lại nói, bọt nước này càng ngày càng chảy xiết, chiếc thuyền nhỏ này có thể bị cuốn vào bất cứ lúc nào.

Bạch Quân Quân lập tức xuất thủ, nàng lấy cây roi hoa thuỳ đồng ra, quơ lấy một khối đá bên bờ hang động, sau đó dùng lực một cái, kéo thuyền đến bên cạnh nham thạch.

Sau đó, Bạch Quân Quân thúc giục dị năng, để cho cây roi hoa thuỳ đồng nhanh chóng sinh trưởng, nó giống như mỏ neo của thuyền, cố định chiếc thuyền ở nơi này.

Đúng lúc này, vòng xoáy ở vùng nước cũng xảy ra biến hóa.

Chỉ thấy nơi xuất hiện vòng xoáy nước cứ ùng ục nổi lên, sau đó một cái đầu đen sì như cá nheo xông ra.

Thứ này cũng không xa lạ gì, bọn họ đã từng gặp ở thành Phục Ba.

Chính là trăn rừng.

Nói ra thì, trăn rừng trong thành Phục Ba kích thước lớn hơn so với con này nhiều, nhưng lại không có cái đầu quái dị giống con trăn rừng này.

Cũng không biết có phải thời gian lâu dài bị viên đá kỳ quái này ảnh hưởng hay không, con trăn rừng này ánh mắt không đúng lắm dáng vẻ cũng không đúng lắm, loại cảm giác này có chút quen thuộc, giống như những giống loài biến dị ở hậu thế.

Nhưng sự biến dị của nó rất nhỏ, nếu không phải bản thân bọn họ đã trải qua hàng trăm trận chiến, khẳng định sẽ không nhìn ra sự khác biệt.

Bởi vậy có thể thấy được, có lẽ tận thế cũng không phải chỉ một buổi xuất hiện. Có lẽ giống loài trăm ngàn năm trước vẫn đang biến hóa, sau những năm tháng tích lũy, cuối cùng hoàn toàn bùng lên vào một ngày nào đó.

Nhưng trước mắt trăn rừng này mới dị biến một chút xíu, đối với bọn họ đã khôi phục dị năng mà nói chỉ là một bữa ăn sáng.

Lý Văn Li đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười xấu xa, một giây sau hắn đột nhiên nắm chặt cổ áo Hắc Lục, như gió vọt ra ngoài.

Vốn dĩ định móc ra Chu quỷ đại chiến với trăn rừng Bạch Quân Quân nhìn thấy Lý Văn Li đã bắt đầu làm rồi thì yên lặng ngồi xếp bằng xuống, ở trên thuyền xem kịch vui.

Nhưng mà một màn này đối với đám A Đao Tiểu Thiền mà nói quá kích thích.

Một lúc lâu mới lay Bạch Quân Quân vẻ mặt khẩn trương.

"Quân Quân cô nương à, công… công tử làm sao lại bay ra ngoài rồi!"

Lời nói kiểu này của Tiểu Thiền đã nói lên được năng lực ngôn ngữ hạng nhất của hắn rồi, cũng không biết mình nói cái gì, nhưng hắn rất khẩn trương là được.

Một là đời này chưa từng thấy con mãng xà nào lớn như vậy, hai là lão đại đột nhiên tóm lấy Hắc Lục này xông về phía mãng xà đó, lão đại đây là muốn bắt Hắc Lục cho rắn ăn hay sao? Đừng chứ!

Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua Tiểu Thiền bình tĩnh m trả lời: "Hắn không sao đâu."

Lý Văn Li đương nhiên không sao, nhưng Hắc Lục này có sao hay không thì không nói trước được.

Lúc đầu Hắc Lục vẫn kiêng kị thú thủ mộ đang ẩn náu trong lòng núi, bây giờ mộng tưởng thành thật thú thủ mộ thật sự bị triệu hoán đi ra rồi, cả người hắn đều trợn tròn mắt.

Nhưng mà đây không phải điều kỳ quái nhất, Lý Văn ly này phát điên vậy mà túm lấy hắn xông đến bên cạnh trăn rừng.

Trên mặt Hắc Lục viết đầy chữ từ chối, mỗi một tế bào của hắn đều đang kêu gào lui lại phía sau.

Lý Văn Li lại không biết có sức lực từ nơi nào, giống như đạn pháo trực tiếp xông đến trước mặt Hắc Xà.

Hắc Xà này nhìn thấy hai người không biết trời cao đất rộng xông đến cũng đột nhiên hé miệng.

Miệng trăn rừng thế nhưng có thể mở ra đến 120 độ, nó vừa há cái miệng này ra, dường như toàn bộ sơn động đều chỉ còn lại cái mồm đang há to này.

Hắc Lục bị dọa đến tam hồn không thấy bảy phách, giữa hai chân mềm nhũn một dòng nước ấm áp chậm rãi chảy ra.

Đúng là sợ tè ra quần.

Lý Văn Li nhìn lấy dáng vẻ này của Hắc Lục, ghét bỏ một tay túm lấy hắn vung lên trên đầu xà.

"A! ! ! ! ! !"

Hắc Lục dùng hết sức lực cuối cùng thét lên thành tiếng.

Bình Luận (0)
Comment