Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 475 - Chương 475. Cỏ Dại Cũng Là Cỏ Thần

Chương 475. Cỏ dại cũng là cỏ thần Chương 475. Cỏ dại cũng là cỏ thần

Một căn phòng nho nhỏ đầy ắp nhưng lại không có gì đáng giá cả.

Bạch Quân Quân thở dài thở ngắn, Lý Văn Li lại chột dạ không thôi.

Dù sao quả thật nơi này vốn chứa nửa phòng vàng bạc châu báu nhưng toàn bộ đều bị hủy hoại trong tay hắn.

Niềm an ủi duy nhất là trong căn phòng nhỏ hẹp này có thêm một cánh cửa, hơn nữa cho dù không ôm cũng có thể đẩy cánh cửa này ra.

Hai người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu mỗi lần ra vào đều phải ôm rồi chạm môi thì sẽ vô cùng xấu hổ.

Bạch Quân Quân yên lặng quên đi chuyện điên rồ mà nàng đã làm ngày đó nhưng Lý Văn Li lại giống như đang nhớ tới điều gì đó, khóe miệng hơi nhếch lên.

Viện này vẫn giống như lúc trước, trong viện tràn đầy cỏ dại nhưng mà lúc này cỏ lại xanh um tươi tốt hơn.

Bạch Quân Quân vung tay lên, những cây cỏ này đung đưa theo làn gió, chẳng bao lâu sau những giọt nước màu lục nhạt bay lên.

Bạch Quân Quân đưa bình nước lên hứng những giọt nước này, đợi sau khi hứng đầy hai bình, nàng liền dừng lại.

Dựa theo lệ thường, Bạch Quân Quân vẫn hào phóng cho Lý Văn Li một bình còn nàng một bình.

Lúc nhận lấy bình nước thảo mộc này, Lý Văn Li cảm thấy trong lòng tràn đầy niềm vui.

Hồ Ly còn đang vui mừng với món quà mà đội trưởng Bạch Hùng tặng thì Bạch Quân Quân đã bắt đầu quy hoạch căn viện này.

“Ta định quy hoạch một vườn rau ở trong này trồng ít lương thực rau dưa, ngươi xem thử có thể đào một cái ao ở bên cạnh không? Sau này nếu có cơ hội lại bắt thêm vài con cá nữa vào nuôi.”

Về phần nhà cửa nàng chưa từng nghĩ tới, dù sao muốn vào đây hai người cũng phải nắm tay nhau, nếu làm một cái giường thì chẳng phải người xấu hổ sẽ là bản thân hay sao?

Lý Văn Li nghe Bạch Quân Quân nói như vậy cũng nghiêm túc nói: “Đào một cái ao không thành vấn đề nhưng nếu để nước bình thường ở trong này thì không khỏi quá lãng phí, lần sau gặp được thủy linh thì bắt một con về đây, không chừng nơi này của chúng ta sẽ biến thành tiên cảnh cũng nên.”

Bạch Quân Quân nghe xong thì vô cùng vui mừng, cũng hiểu được rằng ở huyện Đại có ăn có uống, chuyện trồng trọt không cần quá gấp gáp.

Lúc này Bạch Quân Quân mới có thời gian uống nước thảo mộc ở trong tay, nhưng vừa uống vào nàng liền sợ đến mức ngây người.

Hương vị này quả thật chính là thuốc nâng cao năng lượng tinh chế.

Chỉ mới uống một ngụm thôi mà nàng đã lập tức cảm gác được chiếc lá non trong cơ thể mình khẽ rung lên, cảm giác như thể sắp lớn lên vậy.

Lý Văn Li cũng cảm nhận được sự khác thường của Bạch Quân Quân, hắn nghĩ rằng nước thảo mộc có vấn đề nên cũng uống một ngụm theo nàng.

Sau đó cũng cảm giác được năng lượng này không giống với bình thường, khí hải khô kệt cũng có dấu hiệu khuấy động.

Hai người kinh ngạc nhìn cây cỏ ở trong viện.

“Nói ra thì… không gian này tồn tại bao lâu rồi chứ?”

“Không biết, dù sao trong tam thiên đại thiên thế giới sẽ có rất nhiều không gian nhỏ, thậm chí có không gian còn tồn tại từ lúc vũ trụ sơ khai, nhưng mà nó vẫn luôn trôi nổi ở trong này mà chưa bị người khác phát hiện.”

Bạch Quân Quân sững sờ nhìn thoáng qua những cây cỏ không chút bắt mắt nào trên mặt đất.

“Thông thường, cây cối sống càng lâu năm thì năng lượng bên trong lại càng tinh khiết, ta còn tưởng rằng chúng chỉ là cỏ dại bình thường mà thôi.”

Vừa rồi sở dĩ nàng lấy nước thảo mộc một cách hào phóng như vậy là vì muốn chiết sạch nước của số cỏ dại này, sau đó nhổ hết cỏ để trồng lương thực.

Nhưng mà bây giờ sau khi biết đến uy lực của số cỏ dại này, Bạch Quân Quân quyết định không động tới nó nữa.

Loại cỏ như vậy quả thật chính là thuốc bổ máu có sẵn, còn trân quý hơn hạt lúa rất nhiều.

Đây quả thật chính là tinh anh trong cỏ dại, nó đã dựa vào sinh mệnh lâu dài của mình để biến mình thành cỏ thần.

Thật sự là vô cùng khó khăn.

Hai người đứng đây bùi ngùi trong chốc lát mới đột nhiên nhớ tới thu hoạch trong sơn động.

Nhưng mà làm cho bọn họ kinh ngạc chính là dù tìm kiếm thế nào vẫn không thấy viên đá kia.

Trong phòng chỉ có tung tích của chiếc rương hoa văn kia.

Hai người hơi khó tin, yên lặng đụng vào chiếc rương, lại phát hiện nó trở nên nặng trịch, hắn là đã thu viên đá vào trong lúc vô thức.

Bình Luận (0)
Comment