“???” Thố Tử thẫn thờ nhìn bọn họ.
Không phải hắn không cố gắng, hắn đã cố nhưng vẫn không hiểu hai người bọn họ nói gì, ai tới cứu cứu hắn đi?
Lý Văn Li và Bạch Quân Quân không hề nấn ná, cùng đứng dậy đi ra ngoài.
Trước khi đi, bọn còn không quên dặn Thố Tử: “Chuẩn bị một chút mứt dưa hấu, hễ có ai tới nhà chúng ta báo tin thì đưa cho họ một chén mứt dưa hấu coi như báo đáp.”
“Ờm!” Nghe cả một buổi, cuối cùng Thố Tử cũng hiểu được một câu.
Hắn hào hứng gật đầu rồi xoay người tới phòng bếp.
Nhưng mà vừa bước được mấy bước hắn đã đứng lại vò đầu bứt óc, không phải đang đợi tin tức sao? Vậy thì làm sao chuẩn bị điểm tâm được?
Nhưng cũng may phương pháp chế biến món mứt dưa hấu này khá đơn giản, tất cả bọn họ đều biết, Thố Tử làm cũng khá trôi chảy, không gặp trở ngại gì.
Về phần Bạch Quân Quân và Lý Văn Li, bọn họ đã nhanh chân tới quán rượu ở phía đông.
Lúc này, chủ quán cứ hễ có khách là hớn hở chạy ra chào đón lại không thấy tăm hơi.
Tiểu nhị nhìn thấy hai người họ tiến vào thì hồ hởi chạy ra nghênh đón: “Xin chào mừng hai vị khách quý ghé thăm, hôm nay chưởng quỹ đã đi nhập hàng, đã dặn rằng nếu hai vị tới thì lập tức đưa tới phòng hạng nhất, chiêu đãi bằng đồ ăn và rượu ngon thượng hạng.”
Lý Văn Li khẽ cong môi: “Bây giờ đương lúc chiến sự triền miên, chưởng quỹ của các ngươi nhập hàng ở chỗ nào?”
“Ôi dào, mèo có đường của mèo, chuột có hang của chuột, cho dù có chiến sự thì cũng đâu thể ngừng kiếm sống, người làm ăn buôn bán chúng ta ắt phải có cách khắc phục.”
Có vẻ tiểu nhị của quán rượu cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra, vẫn đón tiếp Lý Văn Li và Bạch Quân Quân với thái độ tự nhiên và thân thiện như trước.
Hai người cũng không nói thẳng, cất bước đi theo tiểu nhị tới nhã gian ở lầu hai.
Vào tới nơi, Lý Văn Li lại hỏi: “Đúng rồi, ngày thường quên hỏi han một câu, chưởng quỹ của các ngươi cũng sống ở quán rượu phía đông này sao?”
“Không, chỉ có chúng ta sống ở nơi này, dù sao Diêm chưởng quỹ cũng là phận nữ nhi, ở nơi như thế này không tiện lắm. Ngài ấy có biệt viện riêng của mình, ở gần khu chợ cửa Nam, khi nhập hàng cũng rất tiện lợi.”
Bạch Quân Quân nhướng mày, huyện Đại có hai khu chợ ở phía Đông và phía Nam, nơi ở của bọn họ gần khu chợ phía Đông, nằm trên con đường sầm uất nhất huyện Đại này, thường ngày người dân hay đi dạo chợ và mua bán ở đây hơn.
Chợ phía Nam thì khác, nơi này tương đối tới gần ngoại ô, phần lớn đều là hàng bán buôn.
Có rất nhiều nhà giàu, quán rượu quy mô lớn tiến hành nhập hàng ở khu chợ phía Nam.
Có điều chỗ đó cũng rất ồn ào và hỗn loạn.
Bọn họ cũng không ngờ Diêm chưởng quỹ sống tại khu chợ phía Nam.
“Chưởng quỹ của các ngươi sống một thân một mình sao?”
“Còn không phải sao? Nghe nói trước kia Diêm chưởng quỹ có tướng công, nhưng đã mắc bệnh qua đời. Diêm chưởng quỹ tuy là một nữ tử chân yếu tay mềm nhưng lại một mình gánh vác cả quán rượu phía đông, cũng chẳng dễ dàng gì.”
“Diêm chưởng quỹ của các ngươi từ đâu tới vậy?”
“Chuyện này… Ta cũng không biết, có điều nghe giọng ngài ấy, có vẻ là người tới từ Cố Đô, thôi, ta mang đồ ăn thức uống cho hai vị trước, đợi chút nữa sẽ hàn huyên với hai vị tiếp!”
Tiểu nhị nói rồi vui vẻ lui ra ngoài.
Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đăm chiêu nghĩ ngợi.
“Nói ra thì, chúng ta tới nơi này lâu như vậy, được Diêm chưởng quỹ chiếu cố hết mực, lại chưa từng tới thăm nàng ta, hay là… chọn ngày chi bằng đúng ngày hôm nay, bây giờ chúng ta tới thăm nàng ta đi?”
“Được thì cũng được thôi, chỉ e Diêm chưởng quỹ không kịp ra tiếp đón.”
“Chuyện này có hề gì, chúng ta tự mang đồ ăn tới đó không phải được rồi sao?”
Hai người đã nói là làm, mau chóng đuổi theo tiểu nhị, dặn hắn dùng mau chóng đóng gói đồ ăn lại, bọn họ muốn mang đi.
Tiểu nhị cũng không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, nhưng vẫn làm theo yêu cầu của bọn họ.
Nhận được đồ ăn đã đóng gói kỹ càng, hai người chỉ nói tới tối sẽ đưa hộp đồ ăn về, sau đó khoác áo choàng lên đi về khu chợ Phía Nam.