Thê tử của lão tam tỏ ý muốn về nhà lo việc cưới gả cho con gái mình, lão nhị khất lần khất lượt trong một khoảng thời gian dài, sau đó cũng thả đi.
Ngay khi lão tam sống sắng đi đón thê tử của mình, tông tộc đột nhiên lại nói bọn họ trộm hết chìa khóa kho tiền, nói vợ chồng bọn họ lấy cớ tiễn con gái theo chồng mà lập mưu phản bội, sau đó bắt bọn họ đi mất.
Con trai cả của lão tam dẫn người tới cứu cha mẹ của mình, cuối cùng lại thành căn cứ để buộc tội mưu phản, tội chồng thêm tội.
Nhưng bọn họ không biết, mấy năm nay có quá nhiều người muốn ngồi lên vị trí kia. Chưa nói tới những người khác, tới cả con cái của lão nhị, bọn họ đều không vui vì cha mình đã độc chiếm vị trí này quá nhiều năm, đều hận không thể mau chóng đẩy người cha này rớt đài, để bọn họ được bước lên vị trí đó.
Theo lẽ ấy, nhân lúc chuyện nhà lão tam đang hỗn loạn, mọi người cũng đồng loạt ra tay.
Gia đình thương nhân lớn như vậy tan nát chỉ trong một sớm một chiều, mà mồi lửa châm ngòi lại là gia đình lão tam, mọi người đều mặc kệ bọn họ thật sự trộm chìa khóa hay là bị oan khuất.
Thứ bọn họ muốn chỉ đơn giản là tình thế hỗn loạn để đục nước béo cò.
Về phần đứa con gái sắp xuất giá kia, tất nhiên nàng ta không được gả vào nhà đó nữa, toàn bộ người nhà đều gặp nạn qua đời chỉ trong một đêm.
Mái ấm yên vui nho nhỏ của bọn họ bị kẻ khác nhân danh chính nghĩa mà phá nát.
Trong lúc khói lửa rợp trời, nàng ta hoảng sợ bỏ trốn cùng đệ đệ của mình - đứa con rốt lòng của lão tam.
Sau này, vì để giữ lại huyết mạch duy nhất của tam lão gia, nàng ta không tiếc thân mình, cậy nhờ vị hôn phu đưa tiểu đệ bỏ trốn, một thân một mình hứng chịu lửa giận của dòng họ, hy sinh vì gia đình.
Ấy vậy mà vận mệnh trêu ngươi, sau đó vị hôn phu và tiểu đệ ngã xuống vách núi, thịt nát xương tan, còn trưởng nữ của lão tam là nàng ta thì lại toàn mạng. Vì để báo thù, nàng ta nhẫn nhục, cẩn trọng, vì để minh oan cho cha mẹ mình, nàng ta không ngại bôn ba khắp chốn, gom góp của cải khắp nơi trong thiên hạ.
Kể tới đoạn này, Diêm chưởng quỹ bỗng nhiên im bặt, không nói thêm gì nữa.
Bạch Quân Quân nhướng mày: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó… Ta cũng không biết.” Diêm chưởng quỹ lắc đầu cười.
“Sau đó, trưởng nữ kia gặp lại đệ đệ của mình, nhưng không ngờ đệ đệ ngã xuống vách núi đã biến thành tên ngốc. Nàng ta tiếp xúc thêm một thời gian, quyết định đưa đệ đệ của mình đi, hiện giờ trong kế hoạch của nàng ta, chữa khỏi bệnh cho đệ đệ là mục tiêu hàng đầu. Ồ… chắc là còn có thêm một chuyện, sau khi chữa khỏi cho đệ đệ, nàng ta sẽ để đệ đệ nắm giữ chiếc chìa khóa năm xưa.”
Lý Văn Li cười tủm tỉm, hất hàm nhìn về phía Diêm chưởng quỹ: “Cô thấy phần còn lại của câu chuyện xưa này, ta biên soạn có hay không?”
“…” Diêm chưởng quỹ không nói gì.
Bạch Quân Quân liếc mắt nhìn Diêm chưởng quỹ một cái: “Đây chỉ là ý của người trưởng nữ kia mà thôi, không biết đã từng hỏi xem người đệ đệ kia nghĩ sao về chuyện này chưa?”
“Tất nhiên đệ ấy phải báo thù cho gia tộc.” Diêm chưởng quỹ siết chặt tay.
“Nhưng cô định báo thù bằng cách nào?” Bạch Quân Quân lại hỏi, thậm chí còn giơ ngón tay lên tính toán cho nàng ta.
“Muốn thâu tóm được thiên hạ, tiền chỉ là thứ yếu, đầu tiên cô phải có nhân lực, nếu không có nhân lực thì đấu lại người ta kiểu gì đây? Theo như ta được biết, nhà của lão tam này đã sớm chẳng còn ai dùng được, cô thử xem lại thực lực của mấy tên công tử kia đi, người ta ít nhiều gì cũng có tới mấy chục vạn binh mã, mấy tên tiểu nhị ở tửu quán của cô thì làm được gì đây?”
Diêm chưởng quỹ: “…”
Lý Văn Li nhẹ nhàng vỗ lưng đại tiểu thư: “Giết người không dao, đại tiểu thư hà tất phải nói thẳng như vậy?”
“…” Bạch Quân Quân lườm hắn một cái: “Đây không phải vì ta muốn cảnh tỉnh cho nàng ta hay sao?”
“Ta rất tỉnh táo.” Diêm chưởng quỹ lẳng lặng ngước mắt nhìn trời: “Lúc trước phụ thân đã sớm đoán được sẽ có ngày như vậy, người từng để lại cho ta một vài cách thức để liên lạc với bộ hạ cũ của mình. Nếu ta có thể tìm được bọn họ một cách thuận lợi, ắt sẽ báo thù được cho phụ thân.”
“…” Lý Văn Li thở dài bất đắc dĩ, Diêm chưởng quỹ vốn đang ai oán kể lại câu chuyện bi phẫn năm xưa lại bị đại tiểu thư ngắt ngang, cũng thẳng thắn ngả bài theo.