Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 494 - Chương 494. Tam Xá Khẩu

Chương 494. Tam Xá Khẩu Chương 494. Tam Xá Khẩu

Chỉ thấy vị trí được đánh dấu trên bản đồ vừa khéo là trung tâm chia cắt chiếc bánh, gần như phạm vi thế lực của mỗi người đều tiếp giáp với nơi này.

“Đất Tam Xá… nói thế nào nhỉ?” Diêm chưởng quỹ khoanh hai tay trước ngực, cố gắng sắp xếp lại từ ngữ: “Lúc Bạch Câu Quốc tồn tại khu vực này thuộc quyền cai quản của các vị thần, bình thường Hoàng đế muốn hiến tế hoặc là cầu nguyện đều đến khu vực này mà khu vực này cũng là khu vực duy nhất không bị ràng buộc bởi Hoàng tôc.”

“Ồ, là núi Vu Tổ đây mà.” Bạch Quân Quân bừng tỉnh hiểu ra.

“Đúng, trước kia gọi là núi Vu Tổ còn bây giờ gọi là Tam Xá Khẩu.” Huyện thái gia cười híp mắt phụ họa.

Tuy rằng núi Vu Tổ được gọi là núi nhưng trên thực tế cũng là một thành trì không nhỏ, trung tâm của tòa thành trì này có một ngọn núi cao chọc trời, ngọn núi này giống như một cây kim nối liền với bầu trời, thủ lĩnh của Vu tộc đã lĩnh hội được thiên cơ trên ngọn núi này.

Phần lớn cao nhân trên thế gian này đều ẩn cư ở nơi đó.

Mà núi Vu Tổ cũng có một quy củ, tất cả tai họa chiến tranh không được kéo đến nơi đây.

Cũng bởi vì quy củ này mà mặc dù địa bàn của ba vị Hoàng tử đều đã hỗn loạn đến mức tối tăm mịt mù nhưng núi Vu Tổ vẫn giữ được sự yên ổn, mà việc buôn bán ở ba khu vực cũng được duy trì như cũ ở nơi đây.

Bây giờ muốn đến khu vực khác thì chỉ có thể đến Tam Xá Khẩu trước rồi mới tiếp tục trung chuyển đến các nơi từ Tam Xá Khẩu.

Nhưng mà việc xét duyệt ở đất Tam Xá rất nghiêm khắc, bọn họ chỉ cho phép thương nhân chân chính ra vào, những người còn lại như dân chúng, mật thám hay binh lính… đều không được phép trung chuyển ở chỗ này.

Cho nên nếu mấy người Bạch Quân Quân muốn đi từ Tam Xá Khẩu thì phải có được thông điệp kinh thương do Tam Xá Khẩu chứng thực mới được.

Bạch Quân Quân cảm thấy ngạc nhiên, tin tức mà Diêm chưởng quỹ mang đến đối với bọn họ mà nói quả thật vô cùng quan trọng.

“Vừa lúc hai ngày nay thương đội của ta chuẩn bị xuất phát đến Cố đô nhập một lô rượu mới, nếu như các vị tin tưởng, ta có thể sắp xếp cho các vị đi chung.”

Lý Văn Li nhướng mày: “Chưởng quỹ khách sáo quá.”

“Ta cũng được người khác nhờ vả mà thôi, nếu ta không đồng ý hắn sẽ phát cáu với ta, ngài nói ta có thể làm khác được sao?” Lời nói của Diêm chưởng quỹ có chứa ẩn ý.

Vừa nghe, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li lập tức biết ngay là ý của Sỏa Tử, lúc này mới cong môi nở nụ cười.

“Nếu đã như thế thì chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh vậy.”

“Cảm ơn đã tác thành.” Diêm chưởng quỹ phúc thân với mọi người: “Gần đây thổ phỉ lũ lượt kéo đến, chỉ sợ đường đi huyện An, thậm chí là Tam Xá Khẩu cũng không an toàn, nếu có nguy hiểm cũng mong các vị quan tâm phần nào đến thương đội của chúng ta.”

“Yên tâm.” Lý Văn Li gật đầu nhận lời.

Cứ như vậy, sau khi nhận được sự giúp đỡ của Diêm chưởng quỹ một cách ngoài ý muốn, mọi người cũng chuẩn bị xuất phát.

Tiểu Sơn lại chuẩn bị nước mắt đầm đìa.

Tiểu Vũ bất đắc dĩ thở dài giao hẹn với nó, đợi đến lúc lấy được đồ của đại thúc què chân, bọn họ sẽ trở về.

Lúc này Tiểu Sơn mới tiễn bước bọn họ trong nước mắt nước mũi.

Làm cho người ta khổ sở chính là mấy người Tiểu Vũ đi thôi đã đành, vậy mà bọn họ còn đưa cả thự sam và cây bắt ruồi đi luôn.

Nhìn thấy căn viện trống rỗng chỉ trong một buổi, cuối cùng Tiểu Sơn nhịn không được nữa khóc rống lên.

Khâu Đại đau lòng ôm con mình dỗ dành: “Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa, sau khi bản lĩnh lợi hại hơn chúng ta sẽ gia nhập với bọn họ.”

“Vâng, cha, bây giờ con muốn đến học đường, con muốn đến học đường.”

Khâu Đại không ngờ rằng Tiểu Sơn biến đau buồn thành sức mạnh, vui mừng đến mức cười toe toét: “Được được được, chờ được phát lương, cha sẽ cho con nộp học phí.”

“Ha ha, ta sẽ trả học phí của Tiểu Sơn, thời buổi loạn lạc này hiếm có đứa trẻ nào hiếu học như vậy, cứ yên tâm chăm chỉ học tập đi.”

Huyện lệnh ở bên cạnh vung bàn tay to lên.

“Không được không được.” Lão Khâu thúc vội vàng khước từ, hơn nữa căn viện bọn họ ở này vốn thuộc về Huyện lệnh đại nhân, bây giờ Quân Quân cô nương đã đi rồi, bọn họ cũng không có lý do gì để tiếp tục ở lại.

Bình Luận (0)
Comment